Skip directly to content

026-THIỀN NGĂN ÁC, DIỆT ÁC CỦA ĐẠO PHẬT NGUYÊN THỦY - Tác giả H.N.H

Kính biết ơn đức Trưởng Lão Thích Thông Lạc
Kính gửi các nhà trí thức yêu nước

Thiền của Phật tích cực ngăn ác, diệt ác trên đường đi của ý, “Tuệ quán chính là đây”, năng động trên thiện pháp thì sáu căn tịnh an,

Sáu căn an, tu chánh định dễ dàng, khác với Thiền Đông Độ, Mật, Tịnh của Phật Giáo Đại Thừa Phát Triển.

Kiến giải tưởng triệu chứng của bệnh hý luận, ngụy biện.

Lòng còn một chút dục Chánh định không sanh, chưa sạch dục dạy Thiền tưởng làm khổ chúng sanh, thiền ức chế ý thức đường truyền đến Định tưởng, Xúc lạc hỷ tưởng.

Thiền ngăn ác, diệt ác trên mỗi niệm khởi là Thiền đúng hướng.

Niệm ác bị ức chế thêm khổ mình, khổ người. Mỗi niệm ác bị điểm mặt, xả ly nhân loại thảnh thơi.

Bát Chánh Đạo nền tảng giáo dục ý thức nhân loại.

Chánh Nghiệp un đúc bạn cống hiến, thể hiện niềm tin, công bằng cho xã hội.

Nghề nghiệp của người xuất gia là Khất sĩ thanh tịnh, Chánh ngữ đến với thế gian. Chánh ngữ giúp chúng sanh thanh thản, tịnh an.

Nói có thế giới thần linh là tà ngữ nghiệp. “Thấy vọng không theo vọng” là Thiền buộc, ức chế ý thức.

Vọng tưởng khởi ta sẽ thẩm suy nó, là Chánh tư duy.

Chánh niệm, vì ác niệm bị đọan diệt, xả ly, vì vậy ý thức có thần lực sẽ làm chủ được sanh, già, bệnh, chết….

Chánh mạng chuyển tải yêu thương, rạt rào giải thoát. Thế gian cực lạc, tịnh yên.

Ăn thịt chúng sanh ngâm Thiền: - lạc lối Thiền điên.

Phật Thích Ca bậc đại tuệ, không tà hạnh.

Tụng kinh dịch vụ, bói quẻ, xem sao, mê tín chúng sanh nên gãy hạnh Thánh.

Bậc xuất gia rút lãi ở nhà Bank, do mỗi dịp Vu Lan, tài khoản cá nhân tăng, giới hạnh giảm.

Cầu an, cầu siêu, phù phép ăn tiền, Phật Thích Ca không dám.

Đây vốn sở hành của Bồ tát lợi danh, tu cùng với dục Phật giáo tan tành.

Tu lìa ác pháp lợi mình, lợi người, ích cho đồng bào, nhân loại.

Chánh ngữ Đạo Phật thuyết Tứ Diệu Đế chân lý.

Ai không sanh, già, bệnh, chết, khổ đau?

Sao không dạy chúng sanh chân lý lẽ mầu?

Tà ngữ tha lực vì cố ý nói sai chân lý.

Tu không làm chủ bệnh, làm chủ ý, giảng sư đọa A tỳ, phật tử muộn phiền, ai bi, bốn chúng bềnh bồng biển sanh tử.

Biết ơn đức Thích Thông Lạc triển khai Tứ Niệm Xứ, lấy Giới làm chèo bơi ngược thác dục, vô thường, giác ngộ các pháp vô thường, lòng đầy yêu thương, Thần lực Như ý túc, Tinh Tấn Như ý túc, Định Như ý túc, Tuệ Như ý túc.

Việt Nam con cháu Lạc Hồng đại phúc, từ đây rõ lối Chơn Như, Tứ Niệm Xứ an cư, Tứ Diệu Đế chân lý vi diệu..Thế giới, nhân lọai sẽ hiểu, nhân cách đạo đức đẹp cho cuộc đời.

Phẩm chất đạo đức bị xói mòn, cạn vơi, Ta bà chìm ngập trong biển khổ. Vu Lan Báo Hiếu không có trong cổ sử Phật giáo.

Âm mưu hành lễ Vu Lan nhằm tôn vinh giai cấp giáo sĩ Bà La Môn, nổi bật ý nghĩa mê tín tha lực thần quyền, mừng xuân Di Lặc hồn nhiên tuyên truyền, tráo trở lịch sử, đi ngược lý nhân quả vận hành trong vũ trụ.

Chân lý Tứ Diệu Đế cứu khổ kiếp người, nhân loại, giúp con người trí tuệ kiên cường, nhìn thẳng chân lý Khổ đế đau thương, nhìn thẳng vô minh là hệ quả của đau khổ.

Không có Phật, thánh, thần, Bồ tát cứu độ, con người dừng tham, sân, si thì hết khổ đau, giác ngộ chân lý Tứ Diệu Đế mới biết ơn Phật lớn lao, người nữ là mẹ ta, người nam là cha ta… hiểu như vậy ta sẽ đền ơn Phật. Hiểu như vậy là chí hiếu.

Diệt Đế - Chánh Tinh Tấn - Tứ Niệm Xứ kỳ diệu, bờ vui, giải thoát những ưu phiền, lực tâm đẩy lui ngàn oan khiên, tẩy sạch Vô minh chuyển phàm ra Thánh.

Thánh tâm vào đời, muôn vẻ đẹp lóng lánh, thuyền đạo đủ tư lương sạch cứu khổ chúng sanh, Phật dạy trí tuệ, biết gieo hạt lành, bởi từ trường nhân quả không có kẽ hở.

Tôn giáo hướng thần không rõ điều đó, ảo tưởng thần linh, dối mị con người, mê tín thần quyền nội tuệ dần vơi, tín đồ, phật tử đảo điên Chánh tín.

Tôn giáo chưa bao giờ có Chánh Định.

Chỉ có nhân bản xây dựng hòa bình, Chánh kiến nhân quả biến đất thành vàng tô đẹp hành tinh.

Vô minh tham ác, Thế giới chiến tranh xâm lược.

Vô minh biến Tôn giáo thành vũ khí, sách lược, đạp đổ nhân bản, nhân quả tơi bời, đô hộ, nô dịch văn hóa con người, trái lại đức Thích Ca tuyên ngôn nhân bản - nhân quả.

Vớ vẩn thánh thần ban cho ta tất cả, ngây thơ thánh tử vì đạo, gieo trái oan, “Một đời một đạo đến ngày chung thân”, nên nhớ giai cấp giáo sĩ Ấn Độ xưa ngồi trên cả vua chúa.

Ấn Độ tôn vinh thần India đó! Bỏ ngoài tai lời dạy của Thái Tử Đạt Ta (Siddhartha).

Kiền Trắc phi qua sông Ni Liên Thuyền đẹp sử xưa, nay chỉ là ký ức nhạt nhòa, quên lãng.

Tôn giáo ngự trị, chia chúng sanh từng mảng, thần tượng giáo sĩ lên ngôi, máu đổ, kỳ thị, cực đoan thê thiết phận người…

Tôn giáo giúp gì cho Chánh kiến nhân lọai???

Việt Nam cuối thế kỷ hai mươi cất tiếng nói, “dậy mà đi” xóa bỏ ngu si,

Tôn giáo hướng thần, tha lực… ta quán tri.

Tứ Diệu Đế căng đầy ước mơ cho tuổi trẻ.

Tôn giáo không ngự trị nên lòng em mạnh mẽ, khai nguồn nhân bản yêu thương, từng hạt lành gieo xuống đất quê hương, nẩy nở trong tim những thiên đường, cực lạc.

Nhân như vậy quả như vậy không khác, Chánh kiến đi qua bão táp cuộc đời, dân tộc sáng long lanh cái phận người, đạo Phật Nguyên thủy vĩnh hằng nhân bản - nhân quả.

Nhận thức đúng đắn về Chánh kiến nhân quả, trái tim nhân bản thêm sức sống kiến tạo lẽ thật, chơn thường, dòng chảy Tri Kiến Giải Thoát đẹp rực rỡ quê hương, môi trường sống không vỡ vụn vì Tôn giáo.

Một vị vua nhân bản, những giá trị đạo đức được đảm bảo.

Doanh nhân, nhân bản doanh nghiệp phồn vinh. Quan nhân bản vì biết thương mình.

Thân, khẩu, ý chánh chân cho ta những tháng năm tươi đẹp.

Vì vậy Tứ Chánh Cần giỏi dọn dẹp, những tỵ hiềm, ích kỷ, nhỏ nhen.

Môi trường khí thở trong lành, vẩn đục do em. Trên đầu em không có ai cai quản.

Vì thế Thái Tử bỏ ngôi, tuyên ngôn bình đẳng.

Tôn giáo thì thần tưởng, tập quyền, điên đảo chân lý, nhân quyền, gieo biết bao khổ đau, cuồng tín.

Không bao giờ có mùa sen báu khi mà Chánh ngữ méo mó, tàn lụn, giới tu sĩ thoải mái gạt lường,

Tế Điên càn bậy, loạn cuồng, ăn thịt ngâm Thiền, ngửa nghiêng chân lý.

Khoác ca sa ăn thịt, Đạo Phật hết Nguyên thủy.

Ba y, một bát làm màu, tạng Giới phô khoe chớ có hành đâu! Gõ mõ vang trời, tụng kinh, lần chuỗi.

Cửa Thiền dục lạc, lợi danh đắm đuối, do nhân như vậy nên quả thảm nàn, làm cho Phật pháp suy tàn.

Tôn giáo khắp hành tinh mê tín thần linh, cực đoan, hung hăng, tàn bạo.

Làm sao chối cãi một thế gian sầu não?

Tôn giáo chưa hề xóa sổ tham, sân, si, một hành tinh nhiều quá tham, sân, si và điệp điệp, trùng trùng Tôn giáo.

Mỗi nguyên tử có chứa gien tham, sân, si nên Thái Tử bỏ ngôi cao tầm đạo, nhân ly tham chứng đắc Đạo vàng.

Nhân tham danh dắt sinh chúng sai đàng biến ông Phật thành Thần. Kinh doanh Tôn giáo.

Như lý Tác Ý là pháp môn tuyệt vời Chánh Đạo, “Dục niệm ác chưa sanh không sanh”, dục niệm ác khởi lên được Chánh tư duy làm cho vỡ tan tành.

Thiền ngăn ác, diệt ác làm giàu Chánh tri kiến. Pháp Như Lý Tác Ý tạo lực ý thức, toàn thiện.

Tu Thiền trở thành Vô tâm sai rồi. Tánh Không, chay, mặn đều dùng…. ý thức tiêu đời.

Sắc tức thị không vớ vẩn Tư duy, cố lấy trứng chọi thành chân lý.

Tam tạng kinh điển Đại Thừa luận tưởng vì lòng còn nhiều dục nên sai chân lý.

Không đức hạnh thì tuệ không có chỗ để sanh. Lấy tuệ tưởng hành Bồ tát hạnh thu tóm lợi danh.

Tài khoản Ngân hàng trói buộc, lòng nhiều ái dục. “Cư Trần Lạc Đạo” ư? – Không, vì chưa sạch dục.

Lầm tưởng vô minh là tuệ, rượu thịt be bét nổi chìm, Tế Điên phỉ ố chính mình. Học đòi thói lố bịch ố hoen Tuệ Sĩ.

Sau khi ta nhập diệt hãy lấy Giới luật, Giáo pháp ta làm Thầy” nhớ kỹ!

Tế Điên nhếch nhác, rẻ rúng oai nghi, khinh thường đức hạnh giới nghì.

Phật giáo Đại thừa bay bổng trên mây, khổ đau nơi hạ giới.

Vô số hằng hà Bồ tát bụi, Cư gia dở khóc, dở cười, Phật giáo suy đồi, tu sĩ lỡ đời, lỡ đạo.

Láo dối, khoe khoang trời sen báu, bụng to Di Lặc, chuỗi tràng lê thê, tháng năm lần chuỗi Bồ đề, ải vô minh thuyền trôi biền biệt.

Lầm mưu ngoại đạo chưa hề biết, nối giáo cho giặc chẳng hề hay, thương ôi Tổ, thầy, lớp lớp thiền sư dở sống, dở chết.

Địa ngục sẵn dành, những ai dìm diệt Phật, giường bệnh rên than, trí não lu mờ.

Sai đường Chánh đạo oan uổng đời tu, lần chuỗi A Di không dứt khổ.

Giới luật Thích Ca năng cứu độ, những phận người lạc lối đau thương.

Tứ Chánh Cần ngăn ác, lòng an khương. Giáo Pháp Phật là vua muôn pháp.

Phật Giáo Đại Thừa Phát Triển sắc, tài, danh, lợi, quyền, tiền như bão táp, dục bộc lưu như thác ầm ầm, duyên chúng sanh nhiều kiếp “Vô tâm”, thích dục lạc, không ưa ly dục.

Chiến thắng dục lòng, kìa tấm gương đức Phật!

Dục lợi danh hỷ tưởng… than ôi! Ly dục, ly ác lòng thảnh thơi!

Đạo Phật Thích Ca dạy người ly dục, không bành trướng Tôn giáo.

Giới cứu khổ loài người, ngăn gió bão, bão dục nơi lòng, bão táp thế gian.

Nhân quả tương ưng, tùy ác, thiện lương. Thông Chánh kiến nhân quả thì Tuệ.

Đạo đức nhân bản khác với Tôn giáo là như thế!

Sông Tuệ trong lành thanh thản trôi, gội rửa lòng ai, tâm ai, giác ngộ vô thường, tỏ lời Phật dạy.

Chơn Như, huyện Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh nơi NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY… sẽ trở lại thế gian, loài người hữu duyên, cởi bỏ trên vai chiếc áo Tôn giáo ưu phiền, hân hoan chào đón đức Phật người Việt Nam chấn hưng Phật Giáo.

Đó là đức Trưởng Lão Thích Thông Lạc…

                                                              8-11-2012

                                                                H.N.H