06- VÀI NHẬN XÉT VỀ BÀI VIẾT CỦA BẠN HƯƠNG TRÀ TRÊN MẠNG THƯ VIỆN HOA SEN – Mật Hạnh
Cập nhật ngày : 08.08.2012 | |||
Khi đánh vi tính đến bốn câu kệ “BÚA TRONG MIỆNG” trong kinh Pháp Cú này, tôi nhớ đến bài đăng trên mạng ở trang Thư Viện Hoa Sen nói về thầy Thông Lạc của tác giả Hương Trà.
Thưa các bạn! Tôi đã từng sống bên cạnh thầy Thông Lạc từ lúc tám tuổi mà đến nay tôi đã ba mươi ba tuổi. Chính tôi được nghe và thấy về thầy Thông Lạc rõ hơn ai hết. Còn bài viết của bạn Hương Trà (tôi xin mạn phép được dùng từ Bạn) chỉ phỏng đoán viết ra mà thôi, cho nên bạn Hương Trà làm một điều sai về một vị tu hành Giới luật nghiêm chỉnh trên đời này khó tìm thấy như thầy Thông Lạc. Và vì vậy lưỡi búa trong miệng bạn ấy sẽ chém lại bạn. Hẳn bạn ấy không biết như thế! Hai mươi ba năm trước, năm 1980, khi thầy Thông Lạc trở về trình pháp tu với Hoà Thượng Thanh Từ thì có người nào được nghe tại buổi trình pháp này vào thời điểm đó? Các bạn chỉ được đọc thấy thầy Thông Huyễn ghi lại qua bài “Người Chiến Thắng”. Hay vài chi tiết ở đâu đó, còn chính thức nghe và biết những điều này chỉ thầy Thông Lạc và HT Thanh Từ mà thôi, đâu có người thứ ba. Sự thật là như thế các bạn ạ! Vậy mà bạn Hương Trà phỏng đoán rồi viết về thầy Thông Lạc, đăng trên trang Thư Viện Hoa Sen, là một việc làm thiếu trách nhiệm đạo đức làm người, khi nói về một người nào đó huống là nói về thầy Thông Lạc, một bậc chân tu. Khi muốn nói về một người nào thì phải hiểu biết rất rõ về người đó; nói là phải nói đúng sự thật, không thể đặt điều thêm bớt, nói phỏng chừng, nói không đúng sự thật, nói theo sự suy tưởng là phỉ báng người, là nói xấu người. Các bạn có thấy thế không? Câu chuyện trình pháp của thầy Thông Lạc với HT Thanh Từ, sau đó khá lâu, thầy Thông Huyễn được nghe thuật lại và ghi chép. Cho nên sự ghi chép ấy chưa hẳn đã được đầy đủ, như trong cuộc tiếp xúc giữa thầy Thông Lạc và HT Thanh Từ. Nếu bạn nào muốn biết chắc rõ sự thật về cuộc gặp gỡ đó hãy về gặp thầy Thông Lạc, thì sau đó bạn sẽ không có những lời nói không đúng sự thật, như dưới đây của bạn Hương Trà: “Sư đã không nói đúng sự thật là sư đã không tu theo pháp môn của HT Thanh Từ để HT Thanh Từ cứ tưởng là sư đã chứng đắc do pháp môn HT dạy, để HT ấn chứng cho”. Nếu thầy Thông Lạc không trình pháp mình tu theo Nguyên Thuỷ thì làm sao có một người đệ tử của HT Thanh Từ, quê ở Châu Đốc (An Giang) tìm đến Trảng Bàng, Tây Ninh bảo rằng HT Thanh Từ nói: “Thầy Thông Lạc chứng quả A La Hán”. Ngoài ra bạn ấy đã vô tình coi nhẹ HT Thanh Từ khi viết “để HT Thanh Từ cứ tưởng”. Vì không hiểu đúng sự thật nên bạn Hương Trà có những lời kết luận vội vàng, biến lời nói của bạn ấy trở thành lưỡi búa chém lại bạn ấy, bạn có biết không? “Điều sư không nói đúng sự thật với HT Thanh Từ là việc của sư nhưng điều này có thể gây tai hại cho huệ mạng của những người tu sau. Sư đã thiếu lòng từ bi, vì đoạn đường sư đã đi qua không kết quả mà lại không nói rõ sự thật với HT Thanh Từ để HT Thanh Từ biết rõ hầu dạy người sau đi lối khác”. Lời kết tội này khiến cho những ai tâm hiểu biết còn nông cạn, trí tuệ còn mù mờ sẽ theo lập luận của bạn ấy mà cho rằng thầy Thông Lạc không thành thật và thiếu lòng từ bi. Điều này không quan trọng với thầy Thông Lạc, nhưng tội nghiệp thay cho những người còn mang nặng kiến chấp của Đại Thừa và Thiền Tông, vì con đường chánh pháp của Phật họ đã đánh mất. Ôi! Thật đáng thương thay cho họ! Theo Phật giáo mà lại tu tập pháp môn mê tín, ảo giác, trừu tượng, ức chế thân tâm của ngoại đạo Bà La Môn và những pháp môn tưởng giải của các vị Tổ sư Thiền Tông, Mật Tông, Tịnh Độ Tông, Bắc Tông, Nam Tông v.v… Thưa các bạn! Có biết bao nhiêu người đã nhiệt tâm tu theo những pháp môn trên đây mà bị bệnh thần kinh không? Người dạy có chịu thay cho họ không? Hay ai bệnh nấy chịu. Tu viện Chơn Như đã đón nhận những người tu những loại thiền này. Phật không ra Phật, phàm không ra phàm. Mùi danh lợi còn sực nức khắp nơi, xem Giới luật Phật như cỏ rác. Thầy Thông Lạc biết rõ từng tâm niệm của Thầy Tổ, huynh đệ v.v… Vả lại, còn biết được vị trí, chỗ đứng và thời gian của mình phải làm gì, chưa nên làm gì, lúc nào chưa nên nói, lúc nào nên nói, v.v… Điều này, có lẽ bạn ấy quên không để ý, nên không thấy đó mà thôi. Còn bảo rằng thầy Thông Lạc thiếu lòng từ bi thì bạn ấy kết luận hơi quá sớm. Nếu thầy Thông Lạc thiếu lòng từ bi thì hôm nay các bạn không có những bài viết nói về thầy Thông Lạc. Phải không các bạn? Nếu thầy Thông Lạc thiếu lòng từ bi thì bộ sách Đường Về Xứ Phật, Giới Đức Làm Người, Làm Thánh và Đạo Đức Nhân Bản Nhân Quả… không ra đời! Vì lòng từ bi thương yêu tín đồ Phật giáo, thầy Thông Lạc nói thẳng, nói thật, chỉ thẳng, chỉ thật những cái sai của Phật giáo Đại Thừa, thiền Đông Độ và Nam Tông,… để giúp cho tín đồ Phật giáo không còn phá giới, bẻ vụn giới, xem thường giới; để giúp cho tín đồ Phật giáo, biết đâu là chánh pháp của Phật và đâu là tà pháp của ngoại đạo và các kiến giải của các Tổ sư. Vì lòng thương yêu tín đồ Phật giáo, thầy Thông Lạc không hề sợ hãi trước một thế lực vĩ đại của tất cả các hệ phái khác nhau trong Phật giáo hiện giờ. Nếu đem ra so sánh thì thầy Thông Lạc chẳng khác nào là hạt cát giữa bãi sa mạc. Có đúng như vậy không hỡi các bạn? Biết rõ điều này hơn ai hết, nhưng thầy Thông Lạc tin rằng: Tà pháp sẽ không bao giờ diệt được Chánh pháp của Phật. Tại sao vậy? Vì lịch sử đã chứng minh cho chúng ta biết rõ những điều này: Các Tổ Bà La Môn ngày xưa đã từng tìm mọi cách diệt Phật giáo lúc đức Phật còn tại thế, huống hồ khi đức Phật nhập diệt cho đến ngày nay. Các Tổ thể hiện rõ chân tướng diệt Phật giáo qua kinh sách soạn viết đã được lưu lại. Nhưng chân lý Phật giáo làm sao diệt được. Phải không các bạn? Ngày nay, thầy Thông Lạc dựng lại tất cả những gì của Phật giáo, mà các Tổ đã ném bỏ. Xin các bạn hãy đứng trên lập trường khách quan, bình tâm, tỉnh trí, suy ngẫm lại cho thật kĩ những gì thầy Thông Lạc đã nói, thì các bạn sẽ thấy rõ lời thầy Thông Lạc nói không sai. Chỉ có các bạn quá thiên kiến và cố chấp kinh sách Đại Thừa, đầu đội vai mang các Tổ mà không thấy cái sai của nó mà thôi. Xin các bạn xét lại xem, đời sống của thầy Thông Lạc không có chùa to, Phật lớn, ăn ngày một bữa, ngủ nghỉ trên một tảng đá, trong một chòi tranh, vách liếp cột bằng cây tầm vông, vách bằng trúc tre, ba y một bát. Đời sống như vậy thì thầy Thông Lạc cầu danh, cầu lợi để làm gì? Phải không hỡi các bạn? Thầy Thông Lạc nói ra cái sai của Đại Thừa, Nam Tông và Thiền Tông, theo tôi nghĩ, chắc chắn Thầy sẽ chuốc hoạ vào thân, sẽ bị chống đối mạnh mẽ không thể lường được. Các bạn có đồng ý không? Thầy nói ra không phải vì danh lợi cho Thầy, mà vì ai Thầy phải nói ra như vậy? Các bạn cứ tự suy nghĩ thì sẽ thấy câu trả lời! Phần nhiều mọi người chưa từng biết đến một vị A La Hán như thế nào nên bạn Hương Trà đoán mò về thầy Thông Lạc như câu dưới đây: “Một vị A La Hán biết hết tất cả, có sáu thứ thần thông, thấy, nghe, và biết mọi sự mọi vật trong vũ trụ, biết tâm và nghiệp quả đời trước, đời này và đời sau mỗi người. Thế mà sư không đọc được tâm của Hoà Thượng Bổn sư, không biết tâm HT Thanh Từ sẽ từ chối lời cầu chết (nhập Niết Bàn) của sư”. Thưa các bạn! Lời nói của bạn ấy trên đây là dựa vào kinh sách Đại Thừa, chứ sự thật bạn ấy chưa thực sự tự mình biết trạng thái quả A La Hán như thế nào; chưa biết Tam Minh như thế nào? Cho nên, không chứng quả A La Hán, chưa có Tam Minh thì làm sao bạn ấy biết được thầy Thông Lạc không đọc được tâm niệm của HT Thanh Từ? Bạn ấy cũng không biết tại sao thầy Thông Lạc lại xin HT nhập Niết Bàn? Đúng vậy, đoạn này bạn ấy viết như một người mù rờ voi. Thầy Thông Lạc chứng quả A La Hán thì phải có Tam Minh. Mà có Tam Minh thì sáu thứ thần thông tưởng mà bạn đã nêu ra còn có ý nghĩa lý gì? Thầy Thông Lạc biết rất rõ từng câu công án của HT Thanh Từ sắp hỏi và biết HT sẽ từ chối lời cầu xin nhập Niết Bàn. Vậy, các bạn có biết thầy Thông Lạc cầu xin nhập Niết Bàn để làm gì không??? Mong các bạn suy ngẫm để hiểu ra và trả lời cho bạn Hương Trà. Còn về điểm bảo rằng thầy Thông Lạc không biết những người tu theo Thầy sau này sẽ rơi như sung rụng (bỏ đi không theo tu nữa). Thưa các bạn! Mục đích của thầy Thông Lạc xây dựng tu viện Chơn Như là để chấn chỉnh lại Phật giáo, dẹp bỏ những gì của ngoại đạo và dựng lại những gì của Phật giáo đã bị các Tổ ném bỏ. Vì thế, nên tuy biết rõ những người theo mình tu hành sẽ rơi rụng như sung mà Thầy vẫn nhận họ vào tu. Các bạn có biết, vì sao thầy Thông Lạc lại làm như thế cho phí công, phí của đàn na chăng? Biết rõ, mới nhận những người theo tu hành chứ. Các bạn có biết không? Muốn chấn chỉnh Phật giáo mà không có những người này, thì lấy cái gì chấn chỉnh? Phải không hỡi các bạn? Nhờ họ mà những bộ sách Đường Về Xứ Phật, Đạo Đức Làm Người, Mười Đức Thánh Sa Di, Giới Đức Thánh Tăng, Thánh Ni, Những Lời Phật Dạy, v.v… tiếp tục ra đời các bạn ạ! Bây giờ các bạn biết rồi chứ? Đúng như vậy đó! Nhờ họ mà giáo lý Đại Thừa, Thiền Tông và Nam Tông đều rung chuyển. Nhờ họ mà hôm nay bạn Hương Trà mới có bức thư gửi lên mạng. Như vậy bạn ấy có phải là người mù rờ voi không? Bạn ấy làm sao hiểu nổi thầy Thông Lạc mà bình luận về Thầy. Có đúng không các bạn? Sách thầy Thông Lạc ra đời là như tiếng sét làm giật mình, đánh thức tỉnh những ai còn mê ngủ trong đêm dài vô tận của Đại Thừa, Thiền Tông, Nam Tông và kiến giải của các Tổ sư. Như vậy, rõ ràng thầy Thông Lạc làm việc gì đều biết trước việc mình làm. Các bạn thấy chưa? Trong bài viết, bạn Hương Trà trách thầy Thông Lạc không có lòng đại từ đại bi, mạt sát các Thầy Tổ từ Ấn Độ, Trung Hoa đến Việt Nam. Tôi xin trích lại đoạn viết của bạn: “Một bậc A La Hán biết hết tất cả, biết đường đi nhân quả của chúng sanh, có lòng đại từ đại bi, thương tất cả chúng sinh như con ruột, không thể nào mạt sát chúng sinh được, huống hồ lại mạt sát các Thầy Tổ. Sư đã mạt sát các Tổ Sư như các Ngài Long Thọ, Vô Trước, Thế Thân, Mã Minh, Bồ Đề Đạt Ma bên Ấn Độ đến Tổ Huệ Khả, tổ Vĩnh Minh Diên Thọ bên Trung Hoa, và đến chư Thầy Tổ Việt Nam. Chỉ trước lâm chung bị bệnh đau, thế mà sư cho là tất cả đều tu sai nên tất cả đau như vậy trước khi lâm chung. Sư còn nói HT Thiền Tâm trước khi lâm chung ói máu thế này thế khác”. Bạn buộc tội thầy Thông Lạc, theo kiểu cũng giống như toà án thế gian tuyên án phạm nhân, chỉ vì bạn ấy đâu có biết Tổ Long Thọ, Vô Trước, Thế Thân là những người đã dùng ngòi bút quét Phật giáo tận cùng. Khi tu tập có đôi mắt Tuệ Tam Minh, thì thầy Thông Lạc có nỗi đau lòng vô hạn, vì trong thế gian này không có một vật gì che dấu được đôi mắt đó, dù bất cứ ở thời gian và không gian nào. Do sự hiểu, thấy, biết quá rõ ràng như vậy cho nên những vị Tổ mà thầy Thông Lạc nói đến đều có ý đồ diệt Phật giáo một cách khôn khéo, biến tín đồ Phật giáo thành tín đồ của Bà La Môn mà không hề ai phát giác ra được. Các bạn hãy suy ngẫm lại điểm này. Nếu không có ý đồ đen tối, sao lại chế Bồ Tát Giới cấm tín đồ Phật giáo không được học và tu theo giáo pháp Nguyên Thuỷ (Tiểu Thừa). Các Tổ ném đá dấu tay còn bảo rằng: Bồ Tát Giới là Phật chế. Sao Phật chế Giới luật mâu thuẫn vậy? Không cho đệ tử của mình học và tu theo giáo pháp của mình. Thật là vô lý. Phải không hỡi các bạn? Nếu bạn Hương Trà có được đôi mắt Tam Minh, thấy được ý đồ xấu xa, đen tối ấy thì chính bạn ấy là người xô dẹp các Tổ, chứ không bao giờ đợi thầy Thông Lạc và cũng không bao giờ trách móc thầy Thông Lạc, mà trái lại còn biết ơn thầy Thông Lạc. Phải không các bạn? Các bạn có biết một kẻ đi cướp nước có bao giờ họ nói rằng họ đi cướp nước người khác chưa? Lịch sử dân tộc Việt Nam đã chứng minh điều đó. Một ngàn năm người Trung Hoa cai trị đất nước Việt Nam, họ coi đất nước chúng ta là gì? Và gần đây, gần một trăm năm người Pháp cai trị đất nước này. Có bao giờ họ nói cho chúng ta biết rằng họ cướp nước chúng ta không? Họ thường gọi nước chúng ta là nước thuộc địa và tự xưng với dân tộc chúng ta họ là Nhà Nước Bảo Hộ. Các Tổ cũng tương tự như vậy, khi cướp được Phật giáo thì cũng tự xưng mình là Đại Thừa (Nhà Nước Bảo Hộ), còn Phật giáo chánh thống thì gọi là Tiểu Thừa (nước bị trị). Những điều này, các bạn có bao giờ suy ngẫm để thấy trắng đen? Có đúng không? Nếu không có những bậc anh hùng, anh thư sáng suốt của dân tộc Việt Nam hy sinh xương máu và các sĩ phu dùng ngòi bút đánh thức toàn dân thì ngày giờ này, dân tộc Việt Nam có được một nước chủ quyền độc lập, sánh vai cùng các nước bạn năm châu bốn biển như thế này không? Nếu bạn ấy rõ được ý đồ của tổ Long Thọ, Thế Thân, Vô Trước thì chắc không còn đủ sức bình tĩnh như thầy Thông Lạc nữa đâu. Bạn ấy sẽ căm tức vô cùng. Phải không hỡi bạn? Có thể nào không căm tức bạn nhỉ? Thưa các bạn! Các bạn không có mắt Tam Minh thì làm sao các bạn thấy cái chết của các Tổ trong quá khứ, hay ngay cả trong hiện tại, chưa chắc các bạn đã trực tiếp chứng kiến những thảm trạng trước khi Thầy, Tổ chết đau khổ tận cùng trên giường bệnh, mà luôn luôn các bạn chỉ nghe người ta khéo nói bưng bít bằng những danh từ “Thu Thần, Nhập Diệt”. Thưa các bạn! Trong khi kinh sách Đại Thừa không có dạy pháp môn thu thần nhập diệt, không có dạy pháp môn làm chủ sanh, già, bệnh, chết; chỉ dạy niệm Phật cầu vãng sanh, ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm, niệm chú, tụng kinh, lạy hồng danh chư Phật, chẳng niệm thiện niệm ác bản lai diện mục hiện tiền, hành thâm Bát Nhã Ba La Mật, chăn trâu, biết vọng liền buông, tham thoại đầu, tham công án, v.v…Toàn những pháp môn dạy tu tập như vậy thì làm sao thu thần nhập diệt được? Họ lấy những pháp môn gì để làm chủ sanh tử luân hồi. Phải không hỡi các bạn? Còn HT Thiền Tâm và người đệ tử của Hoà Thượng chết như thế nào? Thầy Thông Lạc không những nghe mà còn thấy bạn ạ! Thưa các bạn! Bạn Hương Trà qua bài viết đã quá chủ quan và vội vàng kết tội thầy Thông Lạc mà không biết một bậc A La Hán. Các Ngài tuỳ căn cơ chúng sanh, tuỳ nhân duyên thời tiết mà thuyết pháp cứu độ chúng sanh. Do biết căn cơ chúng sanh, biết nhân duyên thời tiết, lúc nào nên làm gì và không nên làm gì. Nên có lúc thầy Thông Lạc đã tuỳ thuận trả lời thầy Chơn Quang trong một cuộn băng, theo kiểu đoàn kết Đại thừa và Nguyên Thuỷ để làm vui lòng huynh đệ, trong lúc uy tín và hậu thuẫn của thầy Thông Lạc chưa vững vàng. Trước và sau đó thầy Thông Lạc luôn lấy sự im lặng để chờ đợi. Gần 20 năm sau ngày Chứng đạo, thầy Thông Lạc mới thuyết giảng 61 cuộn băng 90 phút, dựng lại một số những gì của Phật giáo và dẹp bỏ một số những gì không phải của Phật giáo. Do không hiểu về hầy Thông Lạc nên bạn Hương Trà đoán mò, mới có những lỗi lầm, luận sai không đúng sự thật về trí tuệ của bậc chân tu như câu dưới đây: “Hoà Thượng Thông Lạc nếu là A La Hán thật, phải biết tuỳ căn cơ chúng sinh, tuỳ nhân duyên thời tiết mà thuyết pháp cứu độ chúng sinh”. Đọc lời luận này các bạn hãy xét lại, có đúng thầy Thông Lạc với trí tuệ của bậc A La Hán đang làm việc để chấn chỉnh Phật giáo không? Nếu muốn chấn chỉnh Phật giáo mà còn dùng những pháp môn Tụng kinh, Niệm Phật, Niệm chú, Ngồi thiền ức chế tâm của Đại Thừa Bà La Môn giáo, để theo ý của bạn Hương Trà, gọi là tuỳ căn cơ của chúng sanh và tuỳ thời tiết nhân duyên, thì chúng tôi e rằng đó là thầy Thông Lạc giẫm lại lối mòn của các Tổ ngày xưa, thực hiện theo mưu đồ của các Tổ Bà La Môn. Chính vì các Tổ không đủ trí tuệ sáng suốt thấy cái sai, cái đúng của Phật giáo nên phải nhận lấy các pháp môn của ngoại đạo Bà La Môn, làm giáo pháp hướng dẫn tín đồ, rồi gọi đó là tuỳ căn cơ và thời tiết nhân duyên của chúng sanh. Qua đoạn viết trên, tôi biết rằng bạn Hương Trà đang bị kiến chấp của đại Thừa, nói một cách khác là bạn ấy đã bị bệnh nặng ảnh hưởng trầm trọng tư tưởng của Đại Thừa. Cái hiểu biết “tuỳ căn cơ và thời tiết nhân duyên” theo kiểu của bạn ấy, như vậy thì không còn có nghĩa là chấn chỉnh Phật giáo nữa, mà diệt Phật giáo đấy bạn ạ! Với trí hữu hạn, đã biến bạn ấy trở thành tay sai đắc lực để diệt Phật giáo. Chẳng rõ bạn ấy có biết như thế không? Với trí hữu hạn, bạn ấy không thể hiểu được thầy Thông Lạc. Mong rằng, các bạn khác không như bạn Hương Trà này! Đọc bộ sách Đường Về Xứ Phật, các bạn nên loại trừ những tư tưởng bệnh hoạn, chịu ảnh hưởng sâu đậm của Đại Thừa trong các bạn, thì các bạn mới có đủ trí tuệ khách quan nhìn sự thật về bộ sách này. Chừng đó các bạn sẽ không có những lời nói như bạn Hương Trà: “Chính sư biết tất cả tín đồ Phật Giáo Việt Nam hiện nay không tu Tịnh Độ thì lại tu Thiền Tông; không tu Thiền Tông thì lại tu Mật Tông. Ba tông phái này chiếm trọn tín đồ Phật Giáo; thế mà sư lại quyết tâm triệt hạ, chỉ trích họ là ngoại đạo, là tà giáo, chỉ riêng sư mới đúng, mới là chính phái. Không những chỉ trích ba tông phái chính của PGVN là Tịnh Độ, Thiền Tông, Mật Tông là tà, sư Thông Lạc cũng chỉ trích luôn các sư Nam Tông nào là tu sai, ăn thịt chúng sinh, ăn phi thời, phá giới, bẻ vụn giới.. Sư cũng chỉ trích cả hai vị Thiền Sư Nam Tông nổi tiếng hiện nay trên thế giới là hai ngài A-Chaan-chah và Mahàsi”. Đúng là bạn ấy đang chịu ảnh hưởng Đại Thừa quá sâu đậm, nhưng không đáng trách vì Đại Thừa đã truyền thừa vào đất nước này quá lâu, nên nó đã ăn sâu vào tư tưởng của mọi người và đã trở thành những phong tục, tập quán mê tín, dị đoan, lạc hậu, thiếu khoa học, đầy vẻ hoang đường, mơ hồ, trừu tượng v.v… (sau cái chết có sự sống, linh hồn nghe kinh…). Vả lại, các bạn ấy cũng không có công phu tu tập và nghiên cứu kinh Nguyên Thuỷ, cho nên không thấy cái sai của những giáo pháp Đại Thừa này đối với Phật giáo. Hiện giờ cái nhìn của bạn ấy về Phật giáo là cái nhìn kiến chấp của Đại Thừa và kiến giải của hai ngài “A-Chaan-chah và Mahàsi”. Vì thế tư tưởng bị méo mó, nên không thấy cái chân thật của Phật giáo mà cho rằng: “chỉ riêng sư mới đúng, mới là chính phái”. Xin các bạn vui lòng lấy những pháp môn Thiền, Mật, Tịnh và pháp môn kiến giải của ngài A-Chaan-chah và Mahàsi tìm xem và đối chiếu với Bát Chánh Đạo, xem nó đang ở nẻo nào? Và nó thuộc vào pháp môn nào trong 37 phẩm trợ đạo của Phật Giáo? Xét cho chín chắn thì chúng không giống một pháp môn nào của Phật cả. Đã không giống thì làm sao gọi những pháp môn này là của Phật giáo được. Phải không các bạn? Đừng tin các Ngài mặc y sắc bất hoại là các Ngài thực hành Phật pháp! Trong thời đức Phật còn tại thế, ngài thuyết pháp độ sanh thường khuyên bảo chúng ta có 10 điều không nên tin: “Này Kàlàmà! 1. Chớ có tin vì nghe truyền thuyết. 2. Chớ có tin vì theo truyền thống. 3. Chớ có tin vì nghe người ta nói (tin đồn). 4. Chớ có tin vì được kinh tạng truyền tụng. 5. Chớ có tin vì nhân lý luận siêu hình. 6. Chớ có tin vì đúng theo một lập trường. 7. Chớ có tin vì phù hợp với định kiến những dự kiện của mình. 8. Chớ có tin vì phát xuất nơi có uy quyền. 9. Chớ có tin vì bậc Sa Môn là Đạo sư của mình v.v…” Và Ngài khuyên chúng ta nên tin một điều: “Nhưng này Kàlàmà! Khi nào tự mình biết rõ như sau: Các pháp này bất thiện, các pháp này là có tội, các pháp này bị người có trí hiểu biết chỉ trích; các pháp này nếu thực hiện và chấp nhận đưa đến bất hạnh khổ đau. Thời này Kàlàmà, hãy từ bỏ chúng, không nên tin theo”. Thưa các bạn! Phật giáo sau nhiều năm tháng truyền thừa, đi từ nước này đến nước khác, các Tổ chịu ảnh hưởng ngoại lai, tích luỹ những cái không đúng của Phật giáo quá nhiều, trên đường hoằng hoá độ sanh vì muốn có nhiều tín đồ theo mình nên tuỳ thuận mê tín của dân gian, biến giáo pháp của Phật thành giáo pháp mê tín để phục vụ dân gian. Vả lại, các Tổ chưa ly dục, ly ác nên tâm còn tham đắm dục lạc thế gian, vì thế, giới luật đã bị bẻ vụn tan nát. Sợ tín đồ biết mình phạm giới nên cấm không cho người Cư sĩ học đọc Giới luật, chẳng những thế, các Tổ còn thêm Kinh bớt Luật rất nhiều, làm lệch lạc đường lối tu tập chân chánh của Phật giáo. Vả lại, một số các Tổ hữu ý và một số Tổ vô tình lại quên mất giáo lý của Phật giáo, hay nói một cách khách là các Tổ đã ném bỏ giáo lý của Phật giáo mà nhận giáo lý ngoại lai, cố gán ghép làm giáo lý của Phật. Thật là đau lòng. Hôm nay, thầy Thông Lạc dựng lại những gì của Phật giáo đã bị các Tổ ném bỏ, và đập phá những gì không phải của Phật giáo, để chấn chỉnh Phật giáo trở lại là một Phật giáo chân chánh của chính nó, chứ thầy Thông Lạc không có pháp môn nào cả và cũng không thêm bớt vào một pháp môn nào. Do sự không hiểu về thầy Thông Lạc nên bạn Hương Trà có những lời vô tình tuyên truyền làm tay sai cho giặc ngoại xâm Đại Thừa: “Như thế, vô tình chung, sư Thông Lạc đả phá hết Phật Giáo rồi còn gì? Nói một cách vắn gọn, sư Thông Lạc tự cho mình là A La Hán, là Phật, là trên hết không còn ai hơn mình. Chỉ sư mới là chính phái, tất cả còn lại đều là tà hết”. Thưa các bạn! Thầy Thông Lạc chưa bao giờ tự cho mình là “A La Hán, là Phật, là trên hết, không còn ai hơn mình”, mà thầy Thông Lạc tự biết mình có chứng quả A La Hán hay không chứng quả A La Hán, tự biết được Phật giáo có cái sai, cái đúng, và cũng tự biết mình chấn chỉnh lại Phật giáo được hay không được. Nên hiện giờ, Thầy cố gắng làm được càng nhiều những gì cho Phật giáo; làm được càng nhiều những gì tốt đẹp cho đời; làm được càng nhiều những gì được lợi ích cho mọi người thì Thầy làm. Phật giáo hiện giờ có cái sai rất nhiều, chắc có lẽ các bạn cũng nhận thấy được điều này. Phải không các bạn? Thầy Thông Lạc mong ước các bạn cùng với Thầy góp sức để dẹp bỏ những tệ hại mê tín, trừu tượng, ảo giác của cái gọi là Phật giáo và đồng tâm hợp lực, dựng lại những cái gì của Phật giáo đã mất. “Một cây làm chẳng nên non Ba cây dụm lại nên hòn núi cao” Muốn chấn chỉnh lại Phật giáo để làm chỗ nương tựa tinh thần của tín đồ được tốt đẹp hơn, có ích lợi hơn thì không có sức mạnh nào bằng sức mạnh đoàn kết của tín đồ Phật giáo. Các bạn vui lòng chứ? Bạn Hương Trà không hiểu được tâm nguyện của thầy Thông Lạc, Thầy sử dụng lời nói mạnh và thẳng thắn về một sự thật đau lòng của Phật giáo, như tiếng sét rền vang để thức tỉnh mọi người. Nhờ có tiếng sét này nên bạn ấy mới dùng những danh từ: “hằn học, mạ lị, mạt sát”. Chính bạn ấy đã bị những tiếng sét của thầy Thông Lạc, nhưng còn bình tĩnh đọc sách của thầy Thông Lạc, chứ có nhiều người chỉ đọc một vài trang là đã ném vào sọt rác. Thật đấy các bạn ạ! Thời nay tu hành chưa có ai chứng quả A La Hán, nên mọi người đều hiểu bậc chứng quả A La Hán qua tư tưởng của Thiền Tông Trung Hoa, tâm như cục đá gốc cây “Vô phân biệt” theo kiểu chứng ngộ của Thiền Tông: “Một bậc A La Hán không thể nào có những lời phân biệt thế này, thế nọ, thấy cái này sai, cái kia đúng”. Trong khi đức Phật chứng quả A La Hán xong, Ngài phân biệt rất rõ cái sai, cái đúng trong giáo pháp của Bà La Môn, nên Ngài thẳng tay đập phá rất mạnh những cái sai của Bà La Môn và dựng lại những cái đúng mà ngày nay chúng ta mới có Bốn Chân Lý và những chánh pháp tu tập, từ đạo đức làm Người, làm Thánh, đến Thiền định làm chủ sanh, già, bệnh, chết và chấm dứt sanh tử luân hồi. Thưa các bạn! Pháp môn Đại Thừa đâu có mắng chửi gì thầy Thông Lạc mà Thầy phải hằn học, mạ lị, mạt sát nó. Có đúng như vậy không các bạn? Nó chỉ dạy cho tín đồ Phật giáo trở thành những người mê tín, lạc hậu, gây ra bao nhiêu sự tốn hao một cách nhảm nhí của mọi người, chứ thầy Thông Lạc có hao tốn gì đâu mà lại hằn học, mạ lị, mạt sát. Thế mà bạn Hương Trà nỡ nhẫn tâm gán ép cho thầy Thông Lạc những danh từ mà người đời không tu tập chỉ có một chút đạo đức còn không làm: “Một bậc A La Hán không thể nào có những lời hằn học, những lời mạ lị, mạt sát người khác hay môn phái khác”. Thầy Thông Lạc nói Đại Thừa, Mật Tông, Thiền Tông, Tịnh Độ Tông, Thiền sư A-Chaan-Chah, Mahàsi sai là vì các hệ phái này và hai vị thiền sư dạy tu theo Phật giáo mà không giống giáo lý của Phật giáo chút nào, buộc lòng thầy Thông Lạc nói ra sự thật để cho Phật tử cảnh giác nhận xét kỹ lại xem coi lời thầy Thông Lạc có đúng không mà thôi. Nếu thấy lời thầy Thông Lạc sai thì cứ theo các pháp Đại Thừa mà tu tập, thầy Thông Lạc có bao giờ ngăn cản đâu. “Tự do tín ngưỡng mà”. Trong vấn đề tôn giáo không ai có quyền bắt buộc ai. Phải vậy không các bạn? Thưa các bạn! Bạn Hương Trà nói ra câu này là dựa theo kinh sách Đại Thừa: “Theo tâm lý học người đời, ai cũng biết người nào còn nói tâm tôi thanh tịnh là người đó tâm còn ô nhiễm. Ai cũng biết người nào còn thấy mình tu chứng quả A La Hán là người đó chưa chứng quả A La Hán. Ai cũng biết người nào còn tâm phân biệt, chống đối các pháp môn khác là người đó chưa chứng đắc. Người nào còn thấy mình đúng, người khác sai là người đó chưa chứng đắc. Điều này thật hiển nhiên.” Bạn ấy bắt chước câu nói này trong kinh Kim Cang mà bạn không hiểu nghĩa của nó, vô tình bạn chỉ cho mọi người thấy sự kém cỏi của mình. Bây giờ, tôi xin các bạn vui lòng hỏi bạn Hương Trà trả lời những câu hỏi sau đây, xem bạn ấy trả lời như thế nào: Câu hỏi thứ nhất: Khi tâm bạn có sân, bạn có biết tâm bạn có sân không? Nếu bạn Hương Trà trả lời không biết, là bạn ấy dối bạn đó! Câu hỏi thứ hai: Khi tâm bạn không sân, bạn có biết tâm bạn không sân không? Nếu bạn Hương Trà trả lời không biết, là lần nữa bạn ấy đã dối bạn, thiếu thành thật với bạn. Phải không các bạn? Câu hỏi thứ ba: Khi bạn ăn một cái bánh, bạn có biết mùi vị đắng, cay, ngọt, bùi, béo, mặn, lạt của cái bánh không? Nếu bạn Hương Trà bảo rằng không biết, là bạn ấy đã dối bạn, bạn ấy không thành thật với bạn. Các bạn đồng ý chứ! Cho nên, người chứng quả A La Hán phải biết mình chứng quả A La Hán. Trạng thái tâm Vô Lậu của người chứng quả A La Hán, không giống trạng thái tâm hữu lậu của kẻ phàm phu. Bởi vậy, bạn ấy chưa bao giờ thưởng thức quả bánh A La Hán, rồi nghe lời các Tổ là những người chưa được nếm mùi vị nên mới bảo rằng: “Người nào còn thấy minh tu chứng quả A La Hán là người đó chưa chứng quả A La Hán”. Cho nên người xưa bảo: “Thực bất tri kỳ vị” có nghĩa là ăn mà không biết mùi vị ăn, không biết mùi là loại vật gì? Các bạn biết không? Xem thế, mới đủ biết các nhà Đại Thừa chỉ lừa đảo với người tu chưa chứng, còn những người tu chứng thì làm sao lừa gạt được. Thưa các bạn! Ở đây, bạn Hương Trà dùng chữ tâm lý học không đúng các bạn ạ! Tâm lý con người là có sự hiểu biết, có sự cảm nhận, chứ không phải tâm lý con người như đất, đá không hiểu biết, không cảm nhận. Phải không các bạn? Còn biết mà không dám nói là hèn nhát bạn ạ! Là chịu ảnh hưởng của tư tưởng Đại Thừa “vô sở đắc”. Xưa, đức Phật tu chứng quả A La Hán, Ngài tự xưng mình chứng quả A La Hán, như vậy, theo lập luận của Đại Thừa, đức Phật chưa chứng quả A La Hán sao? Thật là vô lý. Phải vậy không hỡi các bạn? Còn thầy Thông Lạc chưa bao giờ tự xưng mình chứng quả A La Hán, mà chỉ trình bày cách thức tu tập, nhập Tứ Thánh Định, thực hiện Tam Minh và trạng thái Tâm Vô Lậu với HT Thanh Từ. Từ đó, mới có tiếng đồn trong giới Phật tử: “Thầy Thông Lạc chứng quả A La Hán”. Cho nên, trong bài viết của bạn Hương Trà về thầy Thông Lạc chưa được đúng. Như những điều bạn đã viết, vô tình bạn đã làm quảng cáo về thầy Thông Lạc, khiến cho Phật tử khắp nơi trên thế giới đều biết đến thầy Thông Lạc chứng quả A La Hán. Các bạn cũng biết, những điều bạn ấy viết đâu phải mọi người đều tin và nghe theo hết đâu, bởi vì mọi người đều có trí tuệ. Thậm chí, những lời Phật dạy trong kinh chưa chắc người ta đã tin hết hoàn toàn. Phải không các bạn? Xin đọc lại lời luận vay mượn của bạn Hương Trà trong kinh sách Đại Thừa: “Theo tâm lý học người đời, ai cũng biết người nào còn nói tâm tôi thanh tịnh là người đó tâm còn ô nhiễm. Ai cũng biết người nào còn thấy mình tu chứng quả A La Hán là người đó chưa chứng quả A La Hán. Ai cũng biết người nào còn tâm phân biệt, chống đối các pháp môn khác là người đó chưa chứng đắc. Người nào còn thấy mình đúng, người khác sai là người đó chưa chứng đắc. Điều này thật hiển nhiên.” Tóm lại, lời luận trên đây của bạn ấy là sự vay mượn trong kính sách Đại Thừa, cố ý “hạ uy tín” của thầy Thông Lạc với tín đồ Phật giáo để giữ gìn và bảo vệ tư tưởng mê tín, trừu tượng, ảo tưởng của Đại Thừa, nhưng vô tình bạn đã quảng cáo về thầy Thông Lạc. Có đúng như vậy không các bạn? Khi đọc, thấy bài viết của bạn Hương Trà và một số bài của các vị khác trên trang Thư Viện Hoa Sen, chúng tôi có hỏi ý Thầy, thì Thầy bảo chúng tôi nên im lặng như Thánh, vì Thầy là người tu hành đã giải thoát, dù ai có nói gì thì Thầy cũng vẫn là người giải thoát. Đối với thầy, thì danh lợi như nước qua cầu. Ai có duyên đến với Thầy thì Thầy phải khổ cực dạy bảo, nuôi cơm, hướng dẫn cho tu tập để ly dục, ly ác pháp. Mọi người ăn rồi ở không, tu tập, không bắt ai phải lao động làm gì cả. Như vậy, bài viết của bạn ấy là những điều may mắn giúp cho thầy Thông Lạc khỏi bận rộn, sống thảnh thơi, an lạc hơn. Khi chúng tôi đánh máy vi tính tập II - Những Lời Phật Dạy này, đến đoạn kinh Pháp cú: “Con người được sanh ra, Sanh với búa trong miệng, Người ngu nói điều xấu, Là tự chém vào mình”. Nhớ lại bài viết của bạn đăng trên trang Thư Viện Hoa Sen, lẽ ra tôi không viết bài này, vì thầy Thông Lạc căn dặn chúng tôi phải im lặng như Thánh, dù bất cứ ai có bất cứ hành động gì chống đối, chỉ trích hay phê bình. Nhưng bài kinh đã khiến tôi nghĩ đến các bạn khác, có thể vì chưa suy nghiệm kỹ mà bị lập luận này của bạn Hương Trà đưa đến những tác hại không nên có, về những chỉ trích sai lầm có tính cách mạ lị một vị cao Tăng có giới đức nghiêm chỉnh, đức từ, bi, hỷ, xả khó có ai hơn, mà chúng tôi khó gặp trong thời này. Phải nói rằng, bài viết của bạn Hương Trà tai hại quá chừng cho chính bạn ấy và có thể cho một số khác nữa. Tôi khẳng định về sự nghiêm trì Giới luật và Đức hạnh tròn đủ của thầy Thông Lạc, bởi lẽ tôi sống với Thầy từ năm lên tám tuổi như trên đã nói. Cho nên, tôi hiểu thầy Thông Lạc hơn ai hết vì tôi luôn sống bên cạnh Thầy. Ngoài hai điểm giới luật nghiêm túc và đức hạnh tròn đủ, còn một điểm nữa mà chưa chắc ai bằng được, đó là Thiền định sâu mầu của Thầy. Thế mà, bạn Hương Trà không biết tí gì hết mà lại bạo gan luận về thầy Thông Lạc. Xưa, đức Phật đã khuyên nên sống thân cận một thời gian với vị Sa Môn để có nhận xét đúng về vị ấy. Tôi đã được cái may mắn này cho nên biết như thật bạn Hương Trà đã luận sai. Tôi nghĩ rằng bạn Hương Trà rất đáng thương, cũng như những bạn khác có thiên kiến như bạn ấy. Dù sao, tôi cũng phải xin sám hối với thầy Thông Lạc vì đã vi phạm lời dạy của Thầy. Tôi đã khẩn khoản xin thầy Thông Lạc cho in bài này vào tập II - Những Lời Phật Dạy, để khuyên các bạn khác một khi muốn luận bàn về thầy Thông Lạc hay bất kỳ một vị cao Tăng đang còn sống nào thì hãy đến gặp họ một lần, nếu được hãy sống thân cận một thời gian để có sự nhận định đúng, viết không sai, bởi lẽ hành vi của mình sai là tự làm khổ mình. Nhân ác thì phải nhận quả ác, không thể nào tránh thoát được. Muốn luận bàn một vấn đề gì thì phải luận bàn cho đúng, đừng luận sai sự thật, vì luận sai sự thật như búa trong miệng sẽ tự chém mình, như lời đức Phật đã dạy: “Con người được sanh ra, Sanh với búa trong miệng Người ngu nói điều xấu, Là tự chém vào mình”. Trong một bức thư ngỏ đăng ở tập III - Những Lời Phật Dạy, thầy Thông Lạc khuyên khi nào các bạn tu tập chứng Tam Minh, dùng nó mà quan sát thầy Thông Lạc, chừng đó các bạn mới đủ như thật biết, để bình luận sai trái về các sách của Thầy, cũng như cá nhân của thầy Thông Lạc. Còn chưa có Tam Minh mà các bạn luận bàn thì không thể chính xác, cũng giống như bài viết của bạn Hương Trà ở trên đây. Đứng dưới chân núi, chỉ nhìn lên đỉnh núi rồi luận bàn thì làm sao đúng được, phải không các bạn? Làm sao biết đúng được cái gì? Hiện nay, thầy Thông Lạc trong tuổi đời bảy mươi tám (năm 2005), ngày đêm mài miệt đem hết sức lực còn lại của mình để dựng lại nền đạo đức Nhân bản – Nhân quả của Phật giáo, ngõ hầu đem lại sự an vui, hạnh phúc cho loài người trên khắp hành tinh này. Thế mà, có bạn đã vì kiến chấp theo các vị Tổ sư Đại Thừa và Thiền Tông tiếp tay diệt Phật giáo, làm cho một số ít người khi đọc đến bài viết của bạn ấy đã hoang mang dao động với Chánh Pháp của Phật. Tội ấy làm sao tránh đây hỡi các bạn? Riêng thầy Thông Lạc thành thật biết ơn bạn Hương Trà và những người khác. Nhờ các bài viết như thế mà nhiều tín đồ Phật giáo khắp nơi trên thế giới biết được người tu sĩ nghèo cùng, vô danh, tầm thường như thầy Thông Lạc. Thân ái chào các bạn và chúc các bạn thành công trong ước nguyện… Kính ghi Mật Hạnh Thiền sinh Tu Viện Chơn Như |