070-Ý KIẾN ĐỘC GIẢ VỀ "CHUYỆN TIỀN THÂN ĐỨC PHẬT".
Kính thưa quý độc giả và phật tử!
Sau khi đưa bài kinh “Chuyện Tiền Thân Đức Phật” lên trang (09/5/2013), chúng tôi nhận được thư phản hồi với tâm trạng rất bức xúc của một phật tử. Những bức xúc đó cùng chung tâm trạng của chúng tôi đối với chánh Phật pháp từ bao lâu nay bị “những con trùng trong lông sư tử” đã và đang cố gắng tìm cách giết chết sư tử. Thương thay cho lũ trùng ngu dại, chúng không thể dìm mất chánh pháp một lần nữa. Chánh pháp đã được đức Trưởng lão dựng lại, được những người con đủ trí giữ gìn và bảo vệ nên chắc chắn Chân Phật Pháp ngày càng được sáng rạng, tà đạo sẽ bị bóc trần rồi vứt bỏ.
Nhân đây chúng tôi có thêm đôi điều trao đổi cùng quý vị để chúng ta cùng nhau hiểu thêm về Chánh đạo – Tà đạo, để cùng nhau vững bước trên con đường thênh thang giải thoát của đạo Phật Nguyên Thủy mà ngày nay đức Trưởng lão đã minh chứng lại rõ ràng. Trước khi trao đổi, chúng tôi xin giới thiệu bức thư của một phật tử để mọi người cùng chia sẻ.
“Kính gửi BBT trang web giotnangchonnhu.org,
Xin Ban Biên tập xem xét lại đề tài chuyện tiền thân đức Phật, đây là những mẩu chuyện hoang đường mà chính đức Trưởng lão Thích Thông Lạc đã lên án là do người xưa bịa đặt thêm thắt vào làm mất tính chất nguyên thủy của tạng kinh Nikaya.
Các vị thử nghĩ đi: Bồ tát là chính chúng ta, những người đang tu chưa chứng, còn ngu si thì làm sao có thần thông mà đòi đứng trên hư không... hoang đường hết chỗ nói.
Các vị hãy vào Tu Viện Chơn Như hỏi xem rằng: các Bồ tát có phải là người bình thường đang tu học và không có thần thông là đúng hay sai ???
Và câu hỏi nữa các vị nên hỏi là đức Trưởng lão Thích Thông Lạc đã từng nói những chuyện tiền thân của đức Phật là do người đời sau bịa đặt thêm thắt vào đúng hay không???
Thất vọng một trang web truyền bá tư tưởng Phật giáo Nguyên thủy mà lại cho đăng những kiến thức sai trái.
Xin quý vị lưu ý trong tạng kinh Nikaya tuy là tạng kinh lâu đời nhất của Phật giáo nhưng đã bị người đời sau thêm thắt thay đổi thứ tự rất nhiều do cố ý (sự phá hoại đạo Phật có chủ ý của các Bà-la-môn) và vô ý (kinh sách ngày xưa truyền miệng mà không ghi ra văn tự nên có sai sót khi người này truyền miệng lại cho người kia.”
(Tác giả kí tên. Email: quangafc@yahoo.com)
Và chúng tôi cũng đã có thư hồi âm:
“Kính gửi đạo hữu…,
Chúng tôi thành thật cảm ơn đạo hữu đã đọc và quan tâm tới trang giotnangchonnhu.org Những lời góp ý của đạo hữu rất thẳng thắn, chân thành.
Thưa đạo hữu, chánh Phật pháp Trưởng lão dựng lại thật tuyệt vời. Nhưng loại bỏ được những kiến chấp bởi những "sở kiến, sở tri thâm căn cố đế" bao thế kỷ qua không dễ dàng buông bỏ ngay được đối với rất nhiều người.
Do vậy chúng tôi phải dẫn chứng ra để mọi người đọc thấy rõ, dù là mang nhãn hiệu "Đại Tạng Kinh Việt Nam" được dịch từ nguyên bản kinh Pali vẫn không phải là Phật thuyết tất cả. Nên người đọc phải có Chánh kiến để mà tiếp nhận và tu tập theo. Chí ít để người đọc có thêm Trí Phân Biệt chánh tà. Để quyết rằng:
- Những gì đáng tin thì hãy tin.
- Những gì cần cảnh giác phải cảnh giác.
- Những gì cần vứt bỏ phải vứt bỏ.
- ...
Trong bài tuy giới thiệu chuyện Tiền Thân Phật nhưng chúng tôi đã nêu rõ là để THAM KHẢO - TÌM HIỂU chuyện KHÔNG PHẢI PHẬT THUYẾT mặc dù là kinh Nikaya hẳn hoi.
Một lần nữa xin cảm ơn đạo hữu đã có ý kiến xây dựng.
Trân trọng kính chào.”
BBT/GNCN.
Kính thưa quý độc giả và phật tử!
Nhận thấy việc làm rõ Chánh – Tà trong đạo Phật là một việc quan trọng và bức thiết, để người đến với đạo Phật không bị lừa đảo bởi các thầy Tổ xưa và nay hoằng truyền mê hoặc. “Chủ trương ấy là kinh nghiệm cá nhân, là sự không biết, không thấy, sự cảm thọ của những Sa-môn, Bà-la-môn, là sự kích thích, dao động, xuyên tạc của những vị bị tham ái chi phối” (Lời kinh Phạm Võng, kinh Trường Bộ).
Để trao đổi, chia sẻ cùng quý vị về “Chuyện Tiền Thân Đức Phật” và nội dung bức thư rất bức xúc của độc giả, chúng tôi xin thêm một số ý sau:
- Thư độc giả: “Các vị thử nghĩ đi: Bồ tát là chính chúng ta, những người đang tu chưa chứng, còn ngu si thì làm sao có thần thông mà đòi đứng trên hư không... hoang đường hết chỗ nói.”
Không những hoang đường (đối với đời) mà còn rất phi Phật pháp (đối với đạo). Về “thần thông” không phải chỉ những bậc chứng đạo giải thoát mới có thần thông, mà ngay cả những kẻ “còn ngu si” cũng vẫn có thần thông, thực tiễn chúng ta đã nghe, đã thấy. Các vị tu theo Mật Tông (Tây Tạng), Thiền Tông Đông Độ, Tịnh Độ Tông… và các vị tu tập yoga, nhân điện… cũng có thần thông nhưng không phải là những người đã hết ngu si. Lòng tham của họ còn vô độ sao nói hết ngu si được? Thế cho nên lời thư: …“còn ngu si thì làm sao có thần thông mà đòi đứng trên hư không”… đã hàm ý người có thần thông thì hết ngu si!. Không phải vậy!
Người tu theo tà đạo cũng có thần thông, vì khi ức chế được Ý thức ngưng nghỉ để Tưởng thức hoạt động thì năng lực thần thông xuất hiện (tùy khả năng tu luyện) mà thần thông có sự khác nhau bởi năng lực của Tưởng uẩn. Năng lực của Tưởng cũng rất “siêu việt” khiến nhiều người đời mê mẩn coi tưởng như thần thánh. Ai ngờ họ vẫn còn mê si nhiều lắm
Đối với ngoại đạo, dù tu luyện đến tận cùng cũng chỉ có thể đạt được ngũ thông chứ không thể đầy đủ lục thông tam minh như đạo Phật Nguyên Thủy. Đạo Phật phát triển và ngoại đạo có thông (ngũ thần thông) nhưng không có minh (tam minh) vì chưa lậu tận nên vẫn còn ngu si và còn trôi lăn trong luân hồi sinh tử. Đạo Phật Nguyên Thủy có thông (đủ lục thông) và có minh (tam minh) nên đi đến Niết bàn Giải thoát.
Mặc dù có thần thông nhưng người phật tử chân chánh (đạo Phật Nguyên Thủy) không bao giờ thị hiện hai loại thần thông ký thuyết và thần thông biến hóa. Vì hai loại thần thông này thể hiện sự phi đạo đức con người, là lừa đảo nhằm mê mị người để tầm cầu danh lợi. Riêng thần thông giáo hóa thì đạo Phật Nguyên Thủy cố gắng thị hiện hết mình để hoằng truyền chánh pháp hóa độ lợi sinh. Đức Phật xưa và nay đức Trưởng lão, các Ngài đã thị hiện rất nhiều, nhưng những vị bị tham ái chi phối không thể nhận ra được nên họ ra sức phi báng, bài xích chánh pháp kịch liệt.
- Thư độc giả: “Và câu hỏi nữa các vị nên hỏi là đức Trưởng lão Thích Thông Lạc đã từng nói những chuyện tiền thân của đức Phật là do người đời sau bịa đặt thêm thắt vào đúng hay không???”
Điều này chúng tôi nghĩ, những ai đã học tập theo giáo lý Trưởng lão dựng lại thì ít nhiều đều nhận ra cả. Như “Chuyện Tiền Thân Đức Phật” tức là nói về chuyện quá khứ của Ngài. Mà chúng ta thì ai cũng đã nghe và nhớ kỹ bài kinh này: “Quá khứ không truy tìm. Vị lai không ước vọng…”. Vậy Ngài còn mang chuyện quá khứ đầy tưởng tượng ra giảng cho đệ tử nghe sao?
Đức Phật đầy đủ trí tuệ nên Ngài không thể nói hai lời trái chống nhau bao giờ. Đức Phật cũng đã dạy: “Nếu Ta nói điều gì mà người nghe phải hiểu bằng tưởng là có nói láo trong Ta”. Nhưng người sau vì ngu si, vì tham vọng nên không ngại ngùng thêm vào để dối người mong cầu lợi cho minh. Ngày nay kinh Phật vẫn đang tiếp tục bị sửa chữa bởi những kẻ đẩy tham vọng nhưng ngu si nên họ chẳng ngại ngần khi múa bút khua môi, ra sức sửa chữa và “làm mới” những lời Phật dạy. Nổi bật là “Giới Bổn Khất Sĩ Tân Tu, Tứ Diệu Đế (Bốn Sự Thật), Tam Pháp Ấn… đều bị sửa chữa hết sức tùy tiện, thể hiện sự thiếu hiểu biết của một kẻ tham danh lợi đến độ đần độn u mê không thể chấp nhận được.
Bốn Sự thật thì Sự thật thứ nhất: Khổ, ngày nay chỉ còn Khổ một nửa thôi, còn nửa kia rất Vui!!! Tam Pháp Ấn: Vô thường, Vô Ngã, Khổ thì ngày nay bị sửa thành Vô thường, Vô Ngã, Niết Bàn. Như thế đấy, họ hiểu đời là vô thường, vô ngã, niết bàn nên cần gì tu tập nữa đâu, thảo nào suốt đời họ chỉ mải mê tận hưởng Danh và Lợi. Riêng nói về Giới Bổn Khất Sĩ Tân Tu thì Trưởng lão đã giảng giải đầy đủ trong kinh sách của Ngài rồi, quý vị xem lại. Ở đây, ai là người hạ bút sửa kinh Phật vậy? Xin thưa, đó chính là thầy NH, một tỳ-kheo vang bóng trời Tây nhưng rất u mê Phật pháp. Và cũng còn khá nhiều vị tỳ-kheo u mê nữa (xưa và nay) mà chúng tôi đã có dịp dẫn ra giới thiệu trên trang nhà (trong phần Nghiên Cứu Đối Luận).
- Thư độc giả: “Xin quý vị lưu ý trong tạng kinh Nikaya tuy là tạng kinh lâu đời nhất của Phật giáo nhưng đã bị người đời sau thêm thắt thay đổi thứ tự rất nhiều do cố ý…”
Chúng tôi rất đồng cảm chia sẻ ý kiến này với thư độc giả. Chính vì biết tham vọng của người đời sau chắc chắn sẽ thêm bớt, sửa chữa kinh nên đức Phật đã có bài kinh dạy cho các Kàlàmà với 10 điều “Chớ Có Tin”.
Quả vậy, ngày nay khi đọc kinh tạng Nikaya, đức Trưởng lão đã chỉ rõ rất nhiều điều để chúng ta hiểu những kinh nào không phải là Phật thuyết mà do người sau thêm vào hoặc sửa chữa. Xin dẫn vài ví dụ về những sự trái chống nhau ngay trong Tạng kinh Nikaya để quý vị tham khảo:
1- Trong Kinh Đại Bát Niêt Bàn (Trường Bộ Kinh) – Tụng phẩm VI có câu: “3. Này Ananda, nếu chúng Tăng muốn, sau khi Ta diệt độ có thể hủy bỏ những học giới nhỏ nhặt chi tiết”.
2- Trong Kinh Ước Nguyện (Trung Bộ Kinh) đức Thích Ca dạy: “- Này các tỷ-kheo, hãy sống đầy đủ giới hạnh, đầy đủ giới bổn, sống phòng hộ với sự phòng hộ của giới bổn, đầy đủ uy nghi chánh hạnh, thấy sự nguy hiểm trong các lỗi nhỏ nhặt, chơn chánh lãnh thọ và học tập các học giới”.
Đây là điều vô cùng hệ trọng đối với người phật tử. Có cần giữ giới luật hay không? Một kinh dạy: “Thấy sự nguy hiểm trong các lỗi nhỏ nhặt”, một kinh dạy: “Sau khi Ta diệt độ có thể hủy bỏ những học giới nhỏ nhặt chi tiết”. Như thế người phật tử nào mà chả muốn bỏ những điều làm khó khăn cho mình khi phạm giới luật, để đời không ai bắt bẻ, để mình thỏa mái tự do phá giới.
Người phật tử không giới luật thì tệ hại hơn người đời. còn nói gì được nữa!
3- Chúng tôi trích những lời Trưởng lão Thích Thông Lạc vạch rõ sai lầm của các thầy Tổ xưa đã làm sai lệch, thêm bớt kinh điển khiến phật tử đời sau khó nhận biết đúng sai. Dưới đây là một đoạn trích trong “Những Lời Gốc Phật Dạy” bài Kinh Bát Thành.
“Như các bạn đã biết pháp của Phật có rất nhiều, có đến ba mươi bảy pháp môn tu tập từ thấp đến cao. Thế mà, gia chủ Dasama lại hỏi có một pháp độc nhất nào chỉ tu tập pháp này sẽ đi đến cứu cánh, thì biết trả lời làm sao các bạn nhỉ? Nhưng ông Ananda đã thay đức Phật trả lời câu hỏi này: “Không phải chỉ có một pháp độc nhất mà có đến cả tám pháp độc nhất, pháp nào cũng tu tập đi đến kết quả giải thoát rốt ráo”. Cho nên bài kinh này được lấy tên là Kinh Bát Thành trong Kinh Trung Bộ, tập II, trang 30.
Nhưng Kinh Bát Thành này đã bị người sau thêm vào Bốn Định Vô Sắc. Bốn Định Vô Sắc là bốn loại định tưởng. Bốn loại định tưởng thì không thể nào tu tập đi đến rốt ráo được, vì chính đức Phật đã nhập các loại định tưởng này còn phải bỏ mà trở về tu tập Bốn Định Hữu Sắc mới thấy được sự giải thoát làm chủ sanh tử, chấm dứt luân hồi.
Bốn loại định vô sắc này được cộng chung lại với tám pháp đầu tiên là 12 pháp, như vậy bài kinh này đúng ra phải có tên là “Thập Nhị Thành” chứ đâu gọi là “Bát Thành” được. Đó là cái sai thứ nhất trong bài kinh này, do các vị Tổ Sư kết tập kinh.
Cái sai thứ hai là đoạn kết của bài kinh này: “Bạch Tôn Giả Ananda, như người tìm một kho tàng cất dấu, trong lúc tìm được 11 kho tàng cất dấu. Cũng vậy bạch Tôn Giả, như ngôi nhà người ta có đến 11 cửa, khi ngôi nhà bị cháy, thì chỉ do một cửa người ta cũng có thể thoát ra một cách an toàn. Cũng vậy, bạch Tôn Giả, chỉ với một cửa bất tử trong 11 cửa bất tử này, con có thể đạt được sự an toàn cho con”.
Tựa kinh đề là “Bát Thành” mà kết luận là “Thập Nhất Thành”, còn trong bài kinh này thì nêu ra 12 pháp tu tập. Kinh viết như vậy có nhất quán không? Các bạn nghĩ sao về những việc làm của các bậc tôn túc ngày xưa? Họ có thấy khi kết tập kinh sách Phật là một trách nhiệm với đạo Phật và con người đời sau không?
Trong một bài kinh Nguyên Thủy mà còn thêm bớt, làm sai lệch như thế này thì cả tạng kinh Nguyên Thủy hiện có hẳn phải còn sai biết bao nhiêu lần trong ấy. Như thế kinh sách Đại Thừa là kinh phát triển làm sao chúng ta tin được. Phải không hỡi các bạn? Cho nên đức Phật bảo: “Đừng có tin kinh tạng... ”.
... ... ...
“Chúng tôi đưa bài kinh Bát Thành này ra đây có ba điều rất quan trọng để các bạn cần phải lưu ý:
Thứ nhất: Không nên tin trọn vẹn vào kinh sách, vì kinh sách được kết tập là do các Tổ, nhưng các Tổ thêm vào và pha trộn các pháp môn của ngoại đạo, làm cho kinh sách Phật mất hết giá trị giải thoát chân thật của nó.
Thứ hai: Phải biết khả năng và đặc tướng của các bạn khi chọn tu tập một pháp môn độc nhất nào hay phải tu tập nhiều pháp môn. Nếu chưa nắm vững được điều này thì nên tập sống đúng đời sống Phạm hạnh, giới luật nghiêm trì, chứ đừng nên tu tập pháp môn nào khác cả, vì nếu có tu tập bất cứ một pháp nào cũng chỉ là ức chế tâm mà thôi. Ngày xưa các Tổ không có người tu chứng hướng dẫn nên các Ngài tuy tu tập theo pháp môn của Phật, nhưng đã biến pháp môn của Phật thành pháp môn ức chế tâm của ngoại đạo. Đó là một lỗi lầm rất lớn của các Tổ, làm cho người đời sau mất đường lối tu tập theo đúng Chánh Phật pháp.
Thứ ba: Pháp môn độc nhất của Phật ở đây đã khiến cho những nhà học giả điên đầu, không thể hiểu được, nhất là lời dạy này: “Vị ấy đoạn trừ năm hạ phần kiết sử, được hoá sanh, nhập Niết Bàn tại cảnh giới ấy, khỏi phải trở lui lại đời này nữa”. Nếu đoạn kinh này không được giải thích rõ ràng thì mọi người sẽ nghĩ rằng đạo Phật có thế giới siêu hình. Nếu dựa vào kiến giải của những nhà học giả cho rằng đạo Phật có thế giới siêu hình thì rất oan uổng cho Phật giáo, khiến cho Phật giáo tự mâu thuẫn lại với nó.
Phật giáo cho rằng không có thế giới siêu hình là vì chủ trương tự lực vượt thoát khổ đau, không nhờ tha lực: “Tự thắp đuốc lên mà đi”. Bởi vì nếu có thế giới siêu hình thì phải có tha lực, mà có tha lực thì sẽ có sự bất công. Có sự bất công thì trong cuộc đời này đau khổ sẽ không bao giờ hết và như vậy bốn chân lý loài người của Phật giáo không còn là chân lý nữa. Và thế gian này sẽ không còn có công bằng và công lý, chỉ còn là một cuộc sống bất công. Tôn giáo chỉ là một mánh khoé lừa đảo bằng hình thức cầu khẩn, cúng tế, bái lạy, v.v... Các đấng thiêng liêng ảo tưởng của các tôn giáo gia hộ tai qua, nạn khỏi, bệnh tật tiêu trừ, chỉ là những trò bịp bợm, chứ thế gian này khổ cũng không bao giờ hết khổ. Và cũng vì vậy mà nền đạo đức nhân bản – nhân quả của con người không bao giờ có được.”
Như vậy lời Phật dạy: “Chớ có tin…” người phật tử phải nhớ nằm lòng. Hãy thấm nhuần tri kiến giải thoát, nhận biết rõ điều nào lợi ích cho minh, cho mọi người và không làm khổ mình, khổ người, khổ tất cả chúng sanh, đó là thiện pháp, là pháp chân chánh thì chúng ta tin. Còn lại những lời dạy không được như thế thì hãy thận trọng tránh xa, từ bỏ.
Mỗi khi có dịp giới thiệu kinh Nguyên Thủy (Nikaya), chúng tôi sẽ cố gắng làm nổi bật những điều đáng nghi ngờ không có lợi ích (do người sau thêm vào hoặc đảo lộn trật tự với mưu ý xấu) thì chắc chăn đó không phải là pháp Phật dạy.
Kính mong sự hợp tác của quý độc giả và phật tử cùng chung sức bảo vệ và phát triển chánh Phật pháp ngày càng được củng cố bền vững.
Kính chúc quý vị luôn an bình, vô sự.
BBT/GNCN