017-ĐƯỜNG VỀ ĐẤT PHẬT - Từ Đồng
Kính thưa Quý bạn đồng pháp!
Những lúc gần đây được các bạn đồng pháp tại Việt Nam cho biết về một số sinh hoạt của Tu Viện Chơn Như, nhất là chúng tôi nghe được tin Thầy Viện Chủ sắp tới đây sẽ mở lại lớp học “BÁT CHÁNH ĐẠO”
Là một trong những người con của Thầy đang sống nơi hải ngoại, phải nói không riêng gì chúng tôi mà tất cả các bạn đồng pháp từ các phương trời xa như: Hoa Kỳ, Úc, Canada, Pháp, Đức v.v… rất là vui mừng, một nỗi vui mừng không bút mực nào diễn tả được của những người con xa xứ của Thầy, trước kia đã từng lầm đường lạc lối…
Kính thưa các bạn!
Hồi tưởng lại những năm, tháng đã qua: Từ những lời Thầy giảng dạy, từ những tập sách do Thầy Viện Chủ ngày đêm đem hết tâm huyết của mình đã tu và thực chứng viết ra cũng như kết tập và biên soạn lại một số bài viết trong tạng kinh Nikaya (nhất là của tác giả cố Hòa Thượng Thích Minh Châu) để dẫn chứng cho chúng ta (nóiriêng) và (nói chung) cho mọi người đang sống trên hành tinh nầy nhìn thấy rõ con đường của ĐẠO PHẬT mà Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã khai sáng cách đây hơn hai ngàn năm trăm năm là một con đường không riêng cho một tôn giáo nào, hay một đoàn thể nào mà chính đây là một con đường đưa mọi người đang sống trên hành tinh nầy trở về với cuộc sống của chính mình.
Đó là một tinh thần ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN – NHÂN QUẢ” sống “KHÔNG LÀM KHỔ, MÌNH, KHỔ NGƯỜI VÀ KHỔ CHÚNG SANH”. Một bài học dạy chúng ta sống “ĐẠO ĐỨC LÀN NGƯỜI”, thì đạo Phật đâu phải là một tôn giáo riêng cho ai đâu! Phải không các bạn?
Hồi tưởng lại những năm sống nơi xứ người và trong khoảng thời gian hơn 13 năm, chúng tôi cũng có chút ít kinh nghiệm trong thời gian đi đây đi đó đến một số tiểu bang… Ông bà xưa thường dạy “ĐI MỘT NGÀY ĐÀNG, HỌC MỘT SÀNG KHÔN” đây là về chuyện thế gian (những lời dạy rất hữu ích). Nhưng đối với chúng tôi khi đã quay về với con đường Chánh Pháp của Đức Phật Thích Ca, duyên lành nầy chúng tôi không thể quên ơn được những gì mà Thầy Viện Chủ đã từng dạy dỗ cho chúng tôi, song song vào đó chúng tôi luôn luôn được sự sách tấn của quý thầy, quý cô đồng pháp (trong đó chúng tôi đã nhìn và học theo những gương hạnh tinh tấn sống đúng giới luật nhất là những bạn đồng pháp còn là cư sĩ tại gia).
Kính thưa các bạn!
Hôm nay trong bức thư nầy chúng tôi chọn “ĐƯỜNG VỀ ĐẤT PHẬT” làm đề tựa cho bài viết nầy. Thời gian hằng mấy mươi năm đã có những bậc tôn túc, những học giả viết về “ĐƯỜNG VỀ XỨ PHẬT” để giới thiệu một thắng tích lịch sử trong Phật giáo tại đất nước Ấn Độ, đó là Thái tử Tất Đạt Đa (ở phần nầy chúng tôi xin mạn phép không viết thêm – Xin quý vị tham khảo các tài liệu về lịch sử Đức Phật Thích Ca). Rồi nào những chuyến hành hương trong và ngoài nước, những tour du lịch v.v… đều viết và cả hình ảnh trong video đều phát hành, ngay cả trên các trang mạng của Phật giáo (hay của các tôn giáo khác).
Chính bản thân chúng tôi cũng đã từng được một số Phật tử mời đi hành hương (và họ hứa sẽ hỗ trợ tiền vé máy bay), cũng có tour hành hương do một chùa tổ chức họ nói nếu Thầy đi thì họ sẽ giảm phân nửa vé máy bay. Nghe thì cũng ham thích thật, vì được đi đến một nơi mà xưa kia đã từng có một vị Phật ra đời.
Ở đây chúng tôi muốn nói lên một sự việc là: Trong lịch sử nơi xứ Ấn Độ đã có một người bằng xương bằng thịt được sanh ra và lớn lên, được cha mẹ nuôi dưỡng. Một con người thật, thật sự có trong lịch sử Phật giáo cách đây hơn 25 thế kỷ, mà hầu hết ai ai không phân biệt, dù có tôn giáo hay không có tôn giáo đều biết đến “THẤY RÕ NHƯ THẬT” mà trong kinh sách về lời dạy Đức Phật chúng ta thường nghe nhắc đến đó là “LIỄU TRI”.
Riêng bản thân cá nhân chúng tôi, nghe đi thì rất thích nhưng tôi chỉ nói là thôi đợi một nhân duyên khác đi vậy. Vì trong tôi đã có một nơi: Đó là “ĐẤT THÁNH CHƠN NHƯ, nơi mà chúng tôi đã về nương tựa… Tôi tự nghĩ thầm, thà để gần hai ngàn đô la (hoặc có thể hơn thế nữa) để làm một việc gì đó có lợi ích cho chúng sanh trở về trong THIỆN PHÁP, AN VUI, HẠNH PHÚC.
Đây là chúng tôi chỉ nói lên những cảm nhận riêng của cá nhân mình. Nhìn lại biết bao nhiêu kinh sách, bài viết rồi những hình ảnh, những bài thơ, những bài hát đều nói lên và tôn vinh một vị Phật đã giác ngộ, Ngài đã đem chân lý giải thoát ban rãi khắp mọi nơi trên thế giới… Rồi mấy mươi năm gần đây các tự viện được xây dựng ngay gần trung tâm Thắng Tích của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni (các bạn hãy lên những trang mạng nói về Thắng Tích Phật giáo tại Ấn Độ thì sẽ rõ).
Chúng tôi xin kể cho các bạn nghe một mẫu chuyện nhỏ: Có một số phật tử mà chúng tôi có duyên gặp họ kể rằng, khi con đến được Đất Phật rồi, trở về con thấy con tinh tấn hơn, an lạc hơn v.v… Chỉ lễ lạy tại Bồ Đề Đạo Tràng, hay tam bộ nhất bái gì đó v.v… mà được như vậy sao??? Bài học “BÁT CHÁNH ĐẠO” trong đó “CHÁNH KIẾN” là bước đầu tiên trong Bát Chánh Đạo, mà sao quý vị không cảm nhận được, không tư duy quán xét thấy được CHÂN LÝ GIẢI THOÁT của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni còn lưu lại trong tạng kinh NIKAYA.
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni chỉ dạy cho chúng ta một chân lý giải thoát đó là “ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN – NHÂN QUẢ” sống không làm khổ mình khổ người, khổ chúng sanh. Vậy mà sau vài năm gặp lại vẫn thấy những phật tử này “THAM, SÂN, SI” không bỏ được, vẫn phiền não, bịnh tật, khổ đau… Như vậy bao nhiêu thế kỷ đã qua sau khi Đức Phật Thích Ca nhập diệt, những người con Phật như chúng ta có làm theo lời “DI GIÁO” của Đức Phật không?, tán dương gương hạnh của Đức Phật (như chúng tôi đã nêu trên), VẬY MÀ CÓ TU THEO LỜI DI GIÁO CỦA ĐỨC PHẬT KHÔNG???
Lời Phật dạy “CÁC CON HÃY TỰ THẮP ĐUỐC LÊN MÀ ĐI, TA CHỈ LÀ NGƯỜI CHỈ ĐƯỜNG”… và lời di chúc cuối cùng trước khi Đức Phật nhập diệt “GIỚI LUẬT TA CÒN LÀ PHẬT GIÁO CÒN, GIỚI LUẬT TA MẤT LÀ PHẬT GIÁO MẤT”. Riêng bản thân cá nhân chúng tôi trên bước đường quay trở về Chánh Phật Pháp Nguyên Thủy của Phật giáo, chúng tôi thật xấu hổ khi nhìn lại bản thân của chính mình vẫn còn rất nhiều và rất nhiều sai phạm. Nhìn lại chúng tôi đã đánh mất bài học cơ bản về “ĐẠO ĐỨC LÀM NGƯỜI” trong 05 giới của người phật tử tại gia chớ đừng nói đến 10 giới đức Thánh Sa Di của một vị xuất gia. Chúng tôi biết rất rõ, nhưng có một điều chúng tôi luôn luôn vững niềm tin một nơi, đó là một vùng đất mà chúng tôi đã nương tựa.
“ĐẤT THÁNH CHƠN NHƯ”, đi đâu xa hỡi các bạn (đây là chúng tôi chỉ tâm sự riêng với các bạn đồng pháp) nơi chúng ta sẽ đến cũng có một vị A LA HÁN ra đời sống một đời sống gương hạnh như Phật, như các bậc Thánh Tăng trong thời kỳ Đức Phật, và chính nơi vùng Đất Thánh nầy Ngài đã làm sống lại chân lý giải thoát của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã bị dìm mất sau hơn 25 thế kỷ nay. Ngài đã thực tu, thực chứng và đem hết kinh nghiệm của mình để hướng dẫn và chỉ dạy cho chúng ta.
Kính thưa các bạn đồng pháp!
“ĐƯỜNG VỀ ĐẤT PHẬT”, thắng tích Lịch sử Văn hoá Phật giáo tại đất nước Ấn Độ vẫn còn đó, còn “ĐƯỜNG VỀ ĐẤT THÁNH CHƠN NHƯ”, nơi các bạn đã từng tìm cầu xin về nương tựa và quy y, sao các bạn lại lãng quên nó đi. Một sự thật mà chúng tôi biết được trong một số bạn đồng pháp trong và ngoài nước đã quay về CHÁNH PHẬT PHÁP NGUYÊN THỦY vậy mà vẫn còn thích đi ta bà: nay thích đi chùa nầy, mai lại thích đi thiền viện nọ (đôi khi còn khen thầy này giảng hay, sư cô kia thuyết pháp giỏi v.v…). Có vị lại cho là phương tiện để mượn chỗ tu học…
Xin tâm sự cùng các bạn, chúng tôi khi đặt chân đến Hoa Kỳ, nghĩ mình là người xuất gia nên thôi phương tiện tìm một tự viện nào đó gọi là công quả để có một nơi tu học. Nhưng qua một thời gian cảm nhận chính mình không thể làm được những việc gọi là “BẰNG LÒNG”. Sống Ba Đức “NHẨN NHỤC, TÙY THUẬN, BẰNG LÒNG”. Nhẫn nhục, Tùy thuận thì có, nhưng nếu chúng ta không khéo “BẰNG LÒNG” nữa thì coi như cuộc đời của chúng ta sẽ đi về đâu? Vì lý do nầy mà cánh đây hai năm chúng tôi đã trình xin Thầy trở về tu tại gia vẫn cạo tóc, vẫn màu áo lam, nhưng không Đắp Y Mang Bát.
Đường về đất Phật không xa lắm
Đi đâu xa tít tận nơi nào
Được gì? Bạn hỡi cho tôi biết
Giải thoát khổ đau có được không?
Hành hương về đất Thánh Chơn Như
Bạn mới cảm nhận trong cuộc sống
Thế nào là lời gốc Phật dạy
Trong Đạo Đức Nhân Bản – Nhân Quả
Một lời góp ý, một lời khuyên
Đất Thánh Chơn Như địa chỉ đến
Đất Việt, người Việt rõ như thật
Tìm cầu đâu nữa mất thời gian….
Chúng tôi không có khiếu về văn, thơ, thi, phú, chỉ viết theo cảm nhận riêng của cá nhân mình nên cũng không khó tránh khỏi phần sơ sót. Kính mong các bạn đồng pháp bỏ lỗi cho.