019-LÒNG TIN PHẢI CÓ CĂN CỨ - Ronald Trương
"LÒNG TIN PHẢI CÓ CĂN CỨ"
Qua lời dạy của đức Phật Thích Ca và qua lời diễn giảng rõ ràng chân chính và trong sáng của Trưởng Lão Thích Thông Lạc, tuy nhiên, chúng tôi nhận thấy có sự mâu thuẫn khi đặt lòng tin phải có căn cứ! Bởi vì theo quan niệm thường tình của nhân loại và suốt dòng lịch sử loài người khắp nơi nơi trên quả địa cầu ghi dấu rằng LÒNG TIN VỐN DĨ MÙ QUÁNG!. Nếu lòng tin vốn dĩ là mù quáng thì khi sự thật được phơi bày đâu còn ý nghĩa của lòng tin nữa?
Tình yêu cũng vậy, tình yêu vốn là mù quáng, nếu đem sự thật ra phơi bày thì đâu còn tình yêu nữa? Chính vì lòng tin là mù quáng, cho nên nhân loại đã dể dàng bị lùa vào u mê mê tín dị đoan. Chúa Jesus được nhân loại tôn sùng là chúa cứu thế của loài người! Phật Adidà giả được hàng Phật tử khắp nơi nơi trên hoàn vũ cùng nguyện cầu, khấn vái van xin ân huệ! Điều nầy minh xác rằng nhân loại đang sống trong tưởng thức.
Phải mất hàng mấy trăm năm, nhân loại mới tẩy được thần chó, thần bò, thần sấm, thần sét...! Than ôi!, đến ngày nay, thần táo tào lao, thần địa tàm phào vẫn còn lưu truyền mạnh mẽ trong dân gian văn hoá, văn minh! Còn may mắn thay! Hiện nay các trường học trên toàn Âu Châu, Hoa Kỳ và Canada... đã quyết định huỷ bỏ chương trình học sai lầm hàng mấy trăm năm đó là thuyết THƯỢNG ĐẾ SÁNG TẠO VŨ TRỤ và thay vào đó HIỆN TƯỢNG BIẾN HOÁ VŨ TRỤ, chương trình nầy, càng ngày càng tiến gần đến thuyết 12 nhân duyên của Phật Thích Ca.
Có câu thơ diễn tả nội tâm sống thực của nhân loại đang chìm sâu vào tưởng thức, bởi vì tưởng thức được hoạt động ngay lúc bé sơ sinh vừa lọt lòng mẹ. Ngày nay, tuổi thơ, ý thức chưa thành hình, nhưng cùng mê phim hoạt họa là vì tưởng thức của con trẻ đang phát triển mạnh mẽ!
Hai câu thơ đó là: "Đời chỉ đẹp khi còn trong mộng tưởng. Tình vẫn say khi chưa vẹn câu thề".
Nếu tư duy cho rõ ngọn ngành thì hành giả mê Phật hay tin Phật một cách mê muội là bị lạc vào Tưởng. Khoa học là trong sáng, là chân lý, bởi vì bất cứ ai, áp dụng đúng điều kiện ẮT CÓ VÀ ĐỦ theo sự tương quan, tương duyên thì thực hiện đúng được phát minh. Phật pháp vốn là chân lý, bất cứ ai tu hành đúng pháp NHƯ LAI đều chứng quả. Vì vậy, chúng ta thỉnh cầu đức Trưởng Lão cho bài PHÁP để làm sáng tỏ vấn đề trên.
Trong kinh Phật có dạy, khởi điểm và quan trọng nhứt trên đường tu hành là phải có niềm tin. Nhưng, nhân loại đã nhập tâm hoá lòng tin mù quáng thành niềm tin chân chánh. Kính xin đức Trưởng Lão dạy cho nhân loại bằng pháp nào tẩy sạch được lòng tin mù quáng để có được niềm tin chân chánh?
Hay xin phép nói rõ ràng hơn, theo bài học NGŨ UẪN, Ngài diển giảng, con người có 5 uẩn SẮC, THỌ, TƯỞNG, HÀNH, THỨC, mà Tưởng Thức thì phát triển tự nhiên và trường kỳ, càng ngày càng tiến xa. Trong khi đó Sắc Thức thì phải qua thời gian học hành, tôi luyện trên đường đời, bên cạnh đó tính làm biếng (giải đãi) luôn luôn cản trở Sắc Thức phát triển. Như vậy, với pháp nào giúp cho Sắc Thức phát triển để đánh lui sự bành trướng của Tưởng Thức đây?
Nếu như Tưởng Thức cứ phát triển mãi, lòng tham dục càng tăng thêm, mà Sắc Thức thì bò chậm hơn rùa, thì Thức Thức sẽ không bao giờ xuất hiện trong thâm tâm hành giả. Vấn đề cơ bản không có pháp giải quyết được thì sự tu hành tiến đến làm chủ sinh lão bệnh tử và giải thoát luân hồi chỉ là bóng mờ muôn thuở của hành giả! Ngài đã dạy, chỉ cần chuyển mình một tí là lạc vào Tưởng Thức ngay, sai một ly đi một dặm. Một khi đã sai rồi thì sai mãi mãi mà thôi!
Xin bổ túc cho rõ nghĩa là mỗi người đều mang tính THÍCH ĐƯỢC "NỊNH" (tưởng) và GHÉT "TRUNG" (sắc). THÍCH ĐƯỢC "NỊNH" là bẩm tính tự nhiên, ai ai cũng có sẵn. "TRUNG" là phải học và từng trải trên đường đời mới xuất hiện. Đã là bẩm sinh thì cần phải tẩy sạch ngay khi còn trẻ. Nếu đến già rồi, tính ngoan cố đã trưởng thành thói quen thì làm sao tẩy sạch đây? Ví như, hầu hết Phật tử ngày nay đang mê muội niệm Adidà Phật, đã quen từ lâu rồi, đã thấm sâu vào tiềm thức rồi, làm sao tẩy được đây?!
Nhân loại thành kính tri ân đức Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni
Nhân loại thành kính tri ân đức Trưởng Lão Thích Thông Lạc.