Skip directly to content

BỨC THƯ GỬI DIỆU LINH

(Ngọc Tuyền Sơn  4 - 11- 2006)

Kính gửi: Diệu Linh

Những việc đã qua là một bài học kinh nghiệm dạy cho các con biết rằng: cuộc đời này đừng vội tin ai cả. Phải không con?

Người ở đời thường dùng danh nghĩa này, danh nghĩa khác làm tiền một cách thiếu đạo đức. Người tu sĩ cũng như người cư sĩ khi tu hành chưa tới nơi, tới chốn thì họ cũng như những người đời thường, họ cũng còn tham, sân, si, mạn, nghi như mọi người. Nhưng họ là những tu sĩ hay cư sĩ nên họ được học đạo đức nhân bản – nhân quả của Phật giáo, vì thế họ là những người đời thường nhưng họ vẫn hơn người đời thường, vì họ sống có đạo đức. Đạo Phật dạy họ tu học đạo đức để cuộc sống được an vui và hạnh phúc, thế họ không tu học đạo đức thì họ còn tu học pháp môn gì?

Thật là đau buồn, người có duyên gặp được chánh pháp của Phật mà không chịu sống trong thiện pháp lại ôm ác pháp để sống khổ đau. Tội nghiệp thay! Tội nghiệp thay! Họ là những người đáng thương không đáng ghét. Phải không con?

Phật giáo suy đồi là do những tu sĩ phạm giới, phá giới. Cho nên thấy tu sĩ phạm giới là các con nên tránh xa. Tu sĩ phạm giới là những người làm giới luật Phật mất. Giới luật Phật mất là Phật giáo mất, Phật giáo mất thì chỉ còn tà giáo. Tà giáo sẽ đem đến cho loài người nhiều khổ đau vô cùng, vô tận.  Cho nên những tu sĩ lợi dụng công sức và tiền bạc của Phật tử là tu sĩ ngoại đạo. Hôm nay nhìn tu sĩ Phật giáo phạm giới phá giới mà đau lòng cho đại gia đình Phật giáo. Phật giáo sẽ đi về đâu? Khi tu sĩ chỉ biết cúng bái tụng niệm như ca hát thì còn gì Phật giáo nữa phải không các con?

Thầy đã gửi những bức tâm thư căn dặn các con, thấy người nào nói xấu người khác, thì người đó là người xấu đừng nghe theo họ. Phật dạy: “Thấy lỗi mình đừng thấy lỗi người” Thế có ai nghe lời Phật dạy đâu, nên đau khổ vẫn phải chịu lấy khổ đau. Người nào nói xấu người khác là người không tốt, các con phải tránh xa những hạng người này và phải biết xả tâm.

Nếu các con đã cúng dường cho những tu sĩ như vậy thì đó là các con đã trả nợ nhân quả của tiền kiếp. Đừng nghĩ sai nghĩ quấy về họ mà tạo thêm nhân quả cho các con.

Hiện giờ các con chỉ còn cầu mong các con được đầy đủ sức khỏe để tu tập sống trong chân lí tâm bất động, thanh thản, an lạc và vô sự mà thôi, còn tất cả các ác pháp đều bỏ ngoài tai.

Tất cả các pháp trên đời này đều vô thường, không có pháp nào là con, là của con cả, hãy buông bỏ xuống đi con ạ! Để tâm hồn con được thảnh thơi, an lạc, đó là giải thoát. Thân này còn giữ không được huống là của cải tiền bạc danh vọng giữ làm chi con ạ! Tiền bạc biết rằng làm bằng mồ hôi nước mắt nhưng phải biết sử dụng đúng chỗ đúng lúc thì mới đem lại sự an vui cho mình cho người.

Ráng tu tập xả những ác pháp đó để tâm bất động là hạnh phúc lắm rồi con ạ!

Hãy mở rộng lòng yêu thương những người đang ở trong ác pháp, họ là những người khổ và mãi tạo khổ đau cho chính họ Vậy các con hãy yêu thương, không nên ghét ai cả. Con có nhớ bài kệ “BUÔNG XUỐNG” của Thầy không?

“Buông xuống đi! Hãy buông xuống đi!

Chớ giữ làm chi có ích gì?

Thở ra chẳng lại còn chi nữa.

Vạn pháp vô thường buông xuống đi!”

Đệ nhất pháp buông xuống của Phật giáo là lòng thương yêu vô bờ bến đối với mọi người, đối với vạn vật. Con có biết không? Đó chính là đạo đức hiếu sinh con ạ! Nó thường mang lại lợi ích rất lớn cho mình, cho người.

Đọc bức thư thứ hai của con, Thầy thấy con tiến bộ trên đường tu tập rất nhiều, biết xả tâm, biết cứu mình ra khỏi nhân quả, biết bảo vệ chân lí để tâm con được an lạc và vô sự. Chính con đã chánh tư duy được những điều này nên tâm con bất động thanh thản,  nhẹ nhàng hơn.

Con đường tu theo Phật giáo chỉ dùng sự hiểu biết của con mà hóa giải được tâm đau khổ, nhờ đó tâm được giải thoát. Như vậy tu theo Phật giáo đâu phải khó khăn, chỉ cần biết buông bỏ thì ngay tức khắc là có giải thoát

Bức thư thứ nhất tâm con vì ác pháp mà đau khổ; bức thư thứ hai vì biết xả tâm thực hiện Tứ Vô Lượng Tâm, “chị ngã em nâng, lá lành đùm lá rách”, đó là con đã thực hiện lòng yêu thương với con và với mọi người. Thật tuyệt vời một tâm hồn cao thượng mà chỉ có Phật giáo mới có đạo đức ấy mà thôi. Phải nỗ lực hơn con ạ để đem lại cho thế gian một mùa Xuân vĩnh cửu.

Xả tâm dễ nhất chỉ có lòng yêu thương, người có lòng yêu thương chân thật đối với mọi người là có tâm hồn thanh thản an lạc và vô sự. Nhờ có lòng yêu thương mà các ác pháp dễ dàng xả bỏ. Có đúng như vậy không con?

Nhờ con biết xả bỏ những lòng buồn phiền đau khổ, nên tâm con được an vui, yên ổn thật sự trong lòng, nếu không biết buông xả thì con khổ vô cùng, từ ngày này sang ngày khác mỗi khi nhớ đến. Phải vậy không con?

Thầy luôn luôn nhắc nhở và dạy bảo các con xả tâm, vì xả tâm là xả ác pháp là có giải thoát ngay liền, nhưng có ai nghe lời Thầy đâu, vì thế cuộc đời của các con còn nhiều khổ đau. Phải chi các con nghe lời Thầy thì đâu còn khổ đau nữa. Phải không con? Thiền định của Phật giáo là xả bỏ, là từ bỏ, là diệt bỏ các ác pháp thì tâm con đang ở cõi Cực Lạc, Thiên Đàng. Đó mới là chánh định của Phật giáo

Nếu các con còn thích ôm giữ các ác pháp, chấp nhận để chịu khổ đau thì lại chịu khổ đau nhiều hơn, vì thế mà buông xả rất khó. Phải không con?

Đọc bức thư thứ hai Thầy rất mừng là thấy con biết buông xả, biết buông xả là giống Thầy con ạ! Tu theo Phật giáo là tu tập như vậy. Tu tập như vậy là tu đúng pháp. “Pháp Ta không có thời gian đến để mà thấy” lời dạy này là pháp buông xả đấy con ạ!

Đạo đức nhân bản – nhân quả chỉ có thực hành pháp buông xả như lý tác ý thì mới sống đúng đạo đức này. Khi con chánh tư duy là lúc lòng yêu thương con rộng lớn vô bờ bến, nhờ thế con biết tha thứ những lỗi lầm và thương yêu những người khác một cách chân thật.

Đạo Phật rất tuyệt vời, nếu mọi người ai cũng biết sống đúng như lời đức Phật đã dạy thì thế gian này là hạnh phúc biết bao! Phải không con?

Thăm và chúc con vui mạnh, nhớ xả tâm cho thật tốt.

Thân thương chào con