TÂM THƯ GỬI CHƠN NIỆM
Kính gửi: Chơn Niệm
Theo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam hiện giờ thì tuổi đạo kể từ ngày thọ giới Tỳ kheo tức là thọ giới cụ túc. Khi thọ giới xong hằng năm phải về an cư kiết hạ, mỗi hạ tính là một tuổi đạo, không về an cư không tính tuổi đạo. Còn thọ Sa Di là không tính có tuổi đạo, nếu thọ sa di 10 năm mà không thọ cụ túc thì tu sĩ này không có tuổi đạo. Con biết chưa?
Còn Thầy tính tuổi đạo theo kinh sách nguyên thủy ai sống không vi phạm giới luật một năm là một tuổi đạo, bắt đầu từ khi thọ 10 giới Sa di. Nếu năm nào phạm 1 giới trong 10 giới này thì năm đó mất tuổi đạo.
Thọ Tam Quy Ngũ Giới là giới của người cư sĩ nên không tính tuổi đạo được.
Trong 10 giới Sa Di có giới độc cư (Không ca hát, nghe ca hát) các con đã vi phạm vì thế các con chưa có tuổi đạo. Các con hiện giờ chỉ là một tịnh nhân (người mới tập sự xuất gia)
Đắp y, mang bát, cạo tóc chỉ là tập sự mà thôi.
Hai trường hợp con nêu trong thư, đều không tính tuổi đạo được
Nếu tu sĩ và cư sĩ không quy y thọ giới trở lại với Thầy mà chỉ tu tập giới luật nghiêm túc thì mỗi năm tính một tuổi đạo, còn phạm giới thì mất tuổi đạo. Đắc giới là có tuổi đạo, không đắc giới là không tuổi đạo. Xuất gia với Thầy ăn rồi tu tập mà còn không đắc giới, huống là xuất gia với người khác.
Nghiêm trang và im lặng không đồng nghĩa Thầy đã giải thích ở trên cho Phước Tồn.
Một cuộc họp quốc tế, một tràng pháo tay chào mừng là mất nghiêm trang sao?
Cái hiểu của các con còn nông cạn, vì thế mà vỗ tay rất miễn cưỡng. Vỗ tay rất miễn cưỡng là vì chưa quen chứ không phải mất trang nghiêm.
Đưa ra một câu trả lời trái nghịch chủ đề là không hiểu bài. Người học viên không hiểu bài là người học viên kém. Học kém không được lên lớp, phải ở lại lớp cũ.
Lớp học không phải là một trò chơi, muốn nói sao là nói. Vì đây là lớp đào tạo đạo đức, lời nói phải đúng đắn nghiêm chỉnh, phải đúng chủ đề, nói ngoài chủ đề là phá hoại lớp học để tranh luận hơn thua tạo thêm ác pháp, giảng viên sẽ ghi hạnh kiểm xấu và sức học hiểu biết kém.
Học tu là gợi nhiều ý nghĩa đạo đức của chủ đề, trong chủ đề đó phải thấy rõ thuận và nghịch của một đạo đức.
Thuận chiều và nghịch chiều của một chủ đề đạo đức là: Thuận chiều là đạo đức, còn nghịch chiều là thiếu đạo đức, chứ không phải tìm cách nói sai ý chủ đề là nói nghịch chiều, đó là không hiểu đề bài. Vì thế cần phải im lặng lắng nghe để học hỏi.
Ví dụ: Người nói dốt không thật là thiếu đạo đức hiếu sinh, nó là pháp ác ngược chiều
Ví dụ: Người thành thật là đạo đức hiếu sinh thuận chiều nó là một pháp thiện.
Chơn Niệm tìm những câu ngoài chủ đề phản lại đạo đức trong chủ đề tạo cảnh tranh luận hơn thua trong lớp. Do những kiến giải sai lạc giảng viên có quyền ghi vào sổ học lực kém vì không hiểu bài học; ghi vào hạng kiểm xấu, vì tranh luận trong lớp. Khi học bạ ghi như vậy tu sinh sẽ mang tiến xấu muôn đời.
Tất cả tu sinh phải cảnh giác, đây là lớp học đạo đức hiếu sinh để giúp tu sinh triển khai tri kiến giải thoát, nhờ có tri kiến giải thoát mới ly dục ly ác pháp. Có ly dục ly ác pháp mới nhập được thiền định. Bởi vậy đạo đức hiếu sinh là một pháp môn giúp cho tu sinh tu tập định vô lậu. Chứng đạo quả BỒ ĐỀ.
Vì vậy lớp đào tạo đạo đức hiếu sinh này sẽ gạt bỏ những tu sinh không chấp hành nghiêm chỉnh kỷ luật trong lớp học và không cho lên học lớp cao hơn.
Bởi lớp học đạo đức hiếu sinh, tính khiêm hạ là đạo đức cần thiết cho tu sinh tiến bước tìm về xứ Phật mà không gặp những trở ngại khó khăn. Nếu thiếu đức khiêm hạ người tu sĩ sẽ trở thành người tu sĩ ngã mạn, thì đạo đức hiếu sinh không bao giờ thực hiện được.
Chơn Niệm, đây là lời khuyên của Thầy, con có nghe cũng tốt mà không nghe cũng không sao, con không nên nghĩ tưởng xa vời mà hãy ngay trên đức hiếu sinh phát triển tri kiến giải thoát đúng chủ đề, đúng nghĩa để cứu mình ra khỏi thế gian này bằng không thì phải chịu trôi lăn trong đau khổ. Ngày đến lớp học trau dồi đạo đức giới luật, tối vể thất tu tập nương hơi thở chuyên cần xả từng tâm niệm ác của mình thì sẽ có lợi ích rất lớn cho con. Nếu con còn kiến giải lạc chủ đề thì tự con làm mất giá trị tu học hiểu biết của con trước mọi người thì Thầy cũng không làm sao cứu con được. Lời nói không mất tiền mua lựa ăn lựa nói cho vừa lòng nhau.
Người có trí hiểu biết thì thưa thốt, không hiểu biết dựa cột mà nghe, chứ không nói những lời thiếu chính xác, nói sai chủ đề khiến cho người khác đánh giá trị mình ngu dốt mà hay khoe tài giỏi. Con có hiểu không? Đây là một lời khuyên chung cho tất cả tu sinh chứ không riêng cho con.
Lớp học giới luật đạo đức là lớp đào tạo những người đạo đức thật sự. Cho nên các con phải cố gắng rèn luyện nhân cách cho xứng đáng là đệ tử của Phật, đừng để mang tiếng là những tu sĩ phạm giới sống thiếu đạo đức, nhất là lựa lời nói khi phát biểu không được nói lời thô tục, phải chọn lời ái ngữ nói lời thanh tao, trang nhã.
Thăm và chúc con tu tập tốt
Thầy của con