Chánh Tín - Mê Tín. Kì 18 (59-62).
LỜI GIỚI THIỆU SÁCH "DỰNG LẠI PHÁP NHƯ LAI"
Bộ sách “DỰNG LẠI PHÁP NHƯ LAI” do phật tử TP. Hồ Chí Minh đã ra công nghiên cứu, sưu tầm từ trong những bộ sách Đường Về Xứ Phật, Những Lời Gốc Phật Dạy và những bộ sách khác của Tu Viện Chơn Như biên soạn rồi sắp xếp theo thứ tự của các nhóm pháp từ thấp đến cao, từ Giới đến Định có ngăn nắp, khiến cho người đọc tiếp thu chánh pháp của Phật một cách dễ dàng hơn.
Sau khi đọc xong bộ sách, chúng tôi thấy rất lợi ích cho quý phật tử nên xin giới thiệu cùng quý độc giả và quý phật tử muốn tìm hiểu hay tu tập theo đúng chánh pháp của Đức Phật thì nên tìm đọc những tập sách này, nó sẽ giúp cho quý vị hiểu và tu tập đúng chánh pháp của Phật mà không sợ sai lạc vào giáo pháp của ngoại đạo.
Kính ghi
Trưởng Lão Thích Thông Lạc
Tháng 3 năm 2010
59. TỤC LỆ
Hỏi: Kính thưa Thầy, tại sao người chết phải buộc tay chân vào hai bả vai?
Đáp: Theo phong tục tập quán của dân tộc Việt Nam có rất nhiều truyền thống mê tín dị đoan kỳ lạ theo từng vùng địa phương. Đây cũng là một phong tục tập quán ở miền Bắc, riêng ở miền Nam khi nhà có người chết thì nhốt mèo lại hết.
Những ông bà xưa dạy: khi trong nhà có người chết, không cột tay chân vào bả vai thì sẽ bị quỷ “nhập tràng”, quỷ nhập tràng tức là những linh hồn người chết oan ức (chết bất đắc dĩ), chết tức tối, chết không kịp trối trăn gì cả, những linh hồn người này không đi đầu thai được, sống vất vưởng theo đình, theo miếu, theo cây cao, bóng mát, thấy người nào hạp với nó thì bắt bệnh đau; thấy người nào chết mà hơ hõng không chịu cột tay chân thì nhập vào khiến cho thây ma bật dậy chạy điên khùng, đụng vào người nào thì người đó cũng chết theo, khi đụng như vậy dù vào người hay cây cối thì thây ma cũng bật té chết trở lại. Do đó người ta sợ trường hợp này xảy ra nên mới cột tay chân vào bả vai để tránh trước tai họa cho gia đình và những người khác.
Trong miền Nam khi nhà có người chết, người ta không cột tay chân người chết lại mà lại nhốt mèo, vì trong những con mèo sẽ có con mèo gọi là “linh miêu”. Nếu con mèo này nhảy ngang qua thây người chết thì thây ma đứng dậy chạy và đụng ai thì người ấy chết, cho nên có người chết thì trong nhà đều nhốt mèo lại hết, bây giờ không còn tục lệ đó nữa.
Trong kinh sách Nguyên Thủy của Phật giáo không có dạy những điều này, thường dạy làm những điều thiện tránh xa những điều ác và đập phá những điều mê tín dị đoan, nhất là xóa bỏ thế giới tưởng siêu hình hoàn toàn không chấp nhận, cho nên những gì mê tín dị đoan do các phong tục truyền thống của dân gian có tánh cách mơ hồ, trừu tượng không thực tế thì Đức Phật nhẹ nhàng uốn nắn.
Chúng ta là đệ tử của Đức Phật, ta phải nương theo trí tuệ Phật, quán chiếu cái gì đúng, cái gì sai để lần lượt dẹp bỏ cho cuộc sống bớt rườm rà và phiền toái vì những tục lệ không lợi ích thiết thực. Nếu chúng ta chấp nhận khiến chúng ta càng vô minh hơn và càng lạc hậu hơn.
Nếu cuộc đời còn chấp nhận những điều mê tín, lạc hậu, còn mang đầy ắp những truyền thống của tổ tiên mơ hồ, trừu tượng có tánh cách vô lý mà không chịu dứt bỏ, mang cõng trên vai trên cổ mãi mà không chịu bỏ xuống thì chứng tỏ những hạng người đó quá u mê, vô minh và lạc hậu không tiến bộ, không theo kịp thời đại khoa học đang hiện đại hóa cuộc sống loài người.
60. ÁO LỤC THÙ, ÁO HẢI HỘI
Hỏi: Kính thưa Thầy, chúng con tâm còn hoảng loạn, trong lúc có người thân quyến ra đi thật là lưu luyến kẻ ở người đi, lòng sầu bi, ủ dột. Lúc còn sống phải chuẩn bị mua sắm áo chết để mặc, “áo lục thù, áo hải hội” để khi chết mặc đi xuống địa ngục, quỷ sứ nhìn thấy biết đó là đệ tử của nhà Phật mà không hành án nặng, giảm nhẹ tội. Thưa Thầy, con chưa hiểu, xin Thầy chỉ dạy?
Đáp: Đạo Phật cả quyết và xác định không có thế giới siêu hình thì làm sao có linh hồn mặc áo hải hội, áo lục thù đi xuống địa ngục.
Đạo Phật chỉ có một thế giới con người đang sống là thế giới tưởng tri, con người đang lầm chấp cho đó là thế giới có thật sự nên tạo biết bao nhiêu nhân quả bất thiện để rồi cũng phải chịu sống với bao nhiêu qua khổ đau, vui ít, khổ nhiều.
Còn kẻ nào tạo những điều cực ác thì phải thọ lấy cảnh sống toàn khổ, đó là địa ngục trần gian chứ không có địa ngục nào khác nữa.
Còn kẻ nào làm toàn thiện, không làm khổ mình, khổ người thì kẻ ấy có một cuộc sống an vui, hạnh phúc, đó là cảnh giới của chư Thiên.
Còn kẻ nào cũng sống toàn thiện như trên mà biết xa lìa tâm ham muốn (dục), không làm khổ mình, khổ người thì tâm hồn thường thanh thản, yên vui, an lạc và vô sự, đó là Niết Bàn tại thế gian.
Đối với đạo Phật, cảnh Thiên Đàng, Địa Ngục và Niết Bàn đều ở tại thế gian không phải đi tìm nơi đâu xa cả.
1- Làm ác chịu quả khổ, đó là địa ngục tại thế gian.
2- Làm thiện hưởng phước báo an vui, hạnh phúc, tai qua nạn khỏi, sống cuộc đời đầy đủ, không thiếu hụt, muốn chi có nấy, đó là cảnh Thiên Đàng tại thế gian.
3- Sống ly dục ly ác pháp, diệt ngã xả tâm, tâm hồn vô sự, thanh thản, trầm lặng, an lạc, đó là cảnh giới Niết Bàn tại thế gian.
Áo lục thù và áo hải hội là của các thầy cúng và các thầy phù thủy bày đặt chuyện ra để lừa đảo, lường gạt những người không hiểu giáo lý đạo Phật chơn chánh, họ dựa theo một số kinh sách mê tín của Đại Thừa mà bảo với tín đồ đó là lời Phật dạy: làm như vậy, cúng bái như vậy, sẽ có lợi ích và phước báo lớn.
Làm gì có quỷ sứ, ngưu đầu mã diện; làm gì có mười vua Diêm Vương ở cõi địa ngục hành hạ linh hồn tội nhân. Đó là sự giàu tưởng tượng của những văn viết tiểu thuyết thuộc loại hoang đường hư ảo như những tác giả kinh Địa Tạng, kinh Thập Vương, Tây Du Ký, Phong Thần, Hồi Dương Nhân Quả, Liêu Trai Chí Dị v.v…
Trong kinh sách Nguyên Thủy của đạo Phật có nói đến quỷ vô thường, quỷ la sát là nói đến sự vô thường của thân tứ đại và các pháp ác chứ không phải có con quỷ vô thường và con quỷ la sát thật sự, người đời không hiểu cho đó là có quỷ thật sự ở cõi địa ngục Diêm La. Trong kinh Thập Vương của Đại Thừa diễn tả mười cảnh địa ngục có mười vị vua Diêm La Vương, có quỷ sứ, có ngưu đầu, mã diện, có phán quan, v.v…
Đó là một thế giới tưởng của Đại Thừa vẽ ra để lừa đảo tín đồ, khiến cho tín đồ quá sợ hãi. Do sự sợ hãi đó mà quý thầy Đại Thừa bảo tín đồ làm sao thì làm vậy, không dám suy nghĩ đúng sai những điều đã được dạy bảo nên phải chịu hao tài tốn của rất nhiều về vấn đề cầu siêu, cúng vong, tiễn linh, trừ linh, trừ thần, v.v…
61. CHIẾC ÁO KHÔNG CHE ĐƯỢC MẮT THÁNH
Hỏi: Kính thưa Thầy, lúc sống không tu tập trau dồi thiện pháp, không sửa tâm tánh những thói hư tật xấu, sống không nhìn đời bằng đôi mắt nhân quả, luôn luôn tạo khổ cho mình và cho người khác. Đến khi chết, mặc áo lục thù, áo hải hội có tác dụng gì không?
Đáp: Kinh sách Đại Thừa thường soạn viết ra những điều phi đạo đức, sống làm điều ác, gian tham, tật đố, háo danh, tham của cải, tài sản, đủ mọi mánh khóe, thủ đoạn, giết người, cướp của, hại mạng chúng sanh, chẳng chút lòng lành, chẳng biết thương xót ai hết, chỉ biết có mình là trên hết.
Đến khi chết chỉ cần mặc áo lục thù hoặc áo hải hội đi xuống Diêm đình không ai bắt tội vì quỷ sứ, ngưu đầu, mã diện, ngục tốt đều biết đó là đệ tử của Đức Phật nên vị tình tha thứ. Đó là một hình thức trong muôn ngàn hình thức lừa đảo, lường gạt tín đồ của kinh sách Đại Thừa.
Với những người còn nhẹ dạ non lòng, trình độ hiểu biết còn thấp kém, chịu ảnh hưởng sâu nặng những phong tục hủ lậu tập quán lâu đời đã biến thành thói quen nên gặp hữu sự chuyện gì thì cứ theo lời dạy trong kinh sách đó mà làm, chẳng dám ném bỏ dù biết đó là sai không đúng nhưng không làm thì chịu không được, hoặc sợ mọi người lên án hay chê cười, bất hiếu, không thông kinh sách Thánh Hiền.
Đối với đạo đức nhân quả là một đạo luật rất công bằng và công lý. Giả thuyết nếu Đức Phật có làm những tội ác mà đã đi xuống địa ngục dù có mặc một trăm chiếc y hai mươi lăm điều thì luật nhân quả cũng sẽ không tha tội ông, vẫn hành tội đúng như những người khác làm tội ác mà không có chút nào thiên vị.
Cho nên các cư sĩ đừng nghe theo kinh sách Đại Thừa rồi chừng đó sẽ hối hận, ăn năn không kịp, đừng lấy vải thưa che mắt Thánh, đừng lấy chiếc áo đạo che mắt luật nhân quả được hay sao!
Hãy sống đúng luật nhân quả, đừng làm khổ mình khổ người thì dù có sống trong cảnh giới nào cũng được an vui, hạnh phúc, có chết đi về cõi nào cũng là cõi Cực Lạc, Thiên Đàng. Chẳng bao giờ biết sợ đọa địa ngục và chẳng bao giờ có Diêm Vương bắt nạt, có ngục tốt la hét mắng chửi, nạt nộ, hành hạ v.v…
Thời đại khoa học hiện đại, sự hiểu biết quá rõ ràng, đâu còn mê tín, lạc hậu như những ngày xưa, chết mà còn mặc những chiếc áo như vậy đâu có tác dụng gì cả, chỉ làm một trò cười lố bịch cho thiên hạ. Bị kinh sách mê tín lừa đảo mà không biết, thật là ngu si hết chỗ nói.
62. BIẾN ĐỔI LUẬT NHÂN QUẢ
Hỏi: Kính thưa Thầy, có người lúc mới sanh con ra cũng xem giờ tốt xấu, nếu giờ tốt thì vui vẻ, còn giờ xấu thì buồn phiền phải nhờ thầy ở Tháp Chàm làm lễ đổi giờ xấu ấy để cho đứa trẻ lớn lên được mạnh khoẻ và học hành giỏi giang làm nên người hữu ích trong xã hội. Thưa Thầy, họ không hiểu nhân quả nên đi làm những việc đổi giờ xấu thành giờ tốt. Đó là một điều mê tín lạc hậu phải không thưa Thầy?
Đáp: Đúng vậy, người đó không hiểu luật nhân quả và đang bị người khác lừa đảo bằng cách thay giờ xấu đổi giờ tốt, như thế có nghĩa là thay đổi luật nhân quả, thay đổi luật nhân quả tức là thay đổi mạng số của con người. Kẻ làm điều này phải là đấng tạo hóa, nhưng ở đây không có đấng tạo hóa, chỉ có luật nhân quả, mà luật nhân quả rất công bằng và công lý thì làm sao đổi giờ xấu thành giờ tốt được?
Vậy từ đây về sau các con là đệ tử của Phật không nên nghe và chạy theo những lời dạy về sự mê tín, lạc hậu như vậy, mà hãy thấy mọi sự việc trên đời đều do hành động thiện ác của mình mà có tốt xấu, do đó không có ai thay ngôi đổi vị được. Đừng để kẻ gian manh xảo trá dùng mọi thủ đoạn tà thuật lừa đảo, gạt gẫm mình cũng như người khác, khiến cho mình mê mờ ngu si, tiền mất tật mang mà chẳng có ích lợi gì. Chớ làm “cò mồi” cho những người làm ăn không lương thiện.
Tóm lại, nếu trên đời này có những vị thầy thay đổi được nghiệp nhân quả dù tốn bao nhiêu tiền thì ai ai cũng không tiếc. Ví dụ: Có một người sắp chết đến nơi, đến nhờ một vị thầy cao tay ấn đến tụng niệm hoặc đọc niệm thần chú hoặc làm bùa phép, người kia sống lại được không còn chết. Đó là sự lường gạt của một số thầy như: thầy xem ngày giờ tốt xấu, thầy bói, thầy địa lý, thầy bùa, thầy tụng, thầy ngải, đồng, cốt v.v...
Xin các bạn đừng nên tin những vị thầy lường gạt lừa đảo này, nếu thay đổi được nghiệp lực nhân quả thì các thầy này đã tự đổi nghiệp cho mình, chứ đâu để cho mình là một vị thầy vô minh ngu muội, lừa đảo, lường gạt người khác như thế này, trong khi mình cũng nghèo xơ nghèo xác, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, phải đi làm cái nghề không có giá trị gì trong xã hội. Có ai lại muốn cho mình nghèo, các vị thầy ấy cũng vậy. Phải không các bạn?