5- ĐỪNG TU LẪN LỘN
Trong khi con thư giãn mà cứ bị tâm tập trung, thì con phải dùng tác ý để thực hiện pháp nào ra pháp nấy, thư giãn thì ra thư giãn, hơi thở thì ra hơi thở, tâm bất động thì ra tâm bất động, không lộn xộn, không lầm lạc giữa các pháp. Đừng để nó lầm lạc, nói thư giãn mà nó cứ ở trong hơi thở không chịu thư giãn mà lại làm cho mình mệt, không tốt đâu. Con phải dùng pháp tác ý để thư giãn là thư giãn mà tu bất động là tu bất động. Đừng để nó làm lộn xộn, làm sai, bởi tu tập theo đạo Phật thì cái nào phải ra cái nấy, pháp nào ra pháp nấy, không được lẫn lộn. Con tác ý, nhờ pháp tác ý mà lôi nó trở ra, tu tập đúng pháp.
Con để ý cứ ngồi im thì nó tự động vô hơi thở nhưng khi tác ý, tâm chủ động thì nó không vô tự động đâu, nhưng ngồi im thì nó lại tự động vô, vậy thì tác ý nữa, nó không chịu thư giãn thì phải tác ý cho nó thư giãn: “Bây giờ là giờ thư giãn, không được tập trung vào hơi thở, bằng không thì đến giờ tu mày không thể tập trung vào hơi thở được”. Mỗi khi thấy tâm tự động không tu đúng pháp đang tu thì phải tác ý cho tâm trở lại pháp tu.