BỨC TÂM THƯ GỬI LIỄU CHÂU
Tâm Thư Ngày 07-10-2009
TÂM KHÔNG NIỆM
Kính gửi: Liễu Châu. Con nói tâm con “im re” không niệm. Vậy sao tê chân, hoặc chuyển sang đi kinh hành con đều biết?
1- Biết tê chân là khởi niệm.
2- Biết chuyển sang đi kinh hành là khởi niệm.
Như vậy, con tu sai mà không biết mình tu sai.
Nếu thật sự con không còn khởi niệm, thì con trở thành cục đá, gốc cây.
Đạo Phật là đạo TRÍ TUỆ, vì thế trước các ác pháp tâm không giận hờn phiền não, là nhờ hiểu biết nhân quả, cũng như đứng trước các dục mà không bị lôi cuốn, đắm mê, chớ không phải không niệm.
Tịnh mà không niệm là sai, là không hiểu nghĩa của tịnh.
Tịnh mà không niệm là ức chế ý thức.
Niệm tịnh (thanh tịnh) là những niệm đem lại sự an vui, yên ổn cho mình và cho mọi người.
Nếu con bảo tâm con không niệm, sao con biết mọi vật xung quanh con?
Con hiểu sai chữ niệm, vì chữ niệm có hai nghĩa rất rõ ràng:
1- Niệm là sự tư duy, suy nghĩ, đó là niệm thô.
2- Niệm chỉ là biết mọi vật xảy ra xung quanh con, đó là niệm vi tế.
Vậy biết niệm nào đúng và niệm nào sai?
NIỆM THÔ có hai niệm:
1- Niệm đúng là sự tư duy suy nghĩ những điều thiện.
2- Niệm sai là sự tư duy suy nghĩ những điều ác.
NIỆM VI TẾ có hai niệm:
1- Niệm là chỉ biết mọi vật xung quanh con, mà không bị lôi cuốn theo mọi vật là đúng.
2- Niệm là chỉ biết mọi vật xung quanh con, mà bị lôi cuốn theo mọi vật là sai.
Kính thư
Thầy của các con
✿✿✿