BỨC TÂM THƯ GỬI TỪ QUANG
Tâm Thư Ngày 06-12-2006
PHẢI HỌC GIỚI LUẬT
Kính gửi: Từ Quang. Con trình sự tu tập là đúng, không sai, nhưng con nên phân biệt TỈNH THỨCvà TĨNH GIÁC. Tỉnh thức thuộc về thân, nên tu tập THÂN HÀNH. Thân hành thì có pháp THÂN HÀNH NIỆM; còn tĩnh giác thuộc về tâm, nên tu tập ÝHÀNHthì có pháp ĐỊNH VÔ LẬU.
Trong thư con viết: “Đi hết 10 phút thì chuyển qua ngồi xả tâm 10 phút”. Con nên lưu ý, đi 10 phút tức là tập tỉnh thức trên thân hành, nếu không thiện xảo khéo tu tập tỉnh thức trên thân hành và còn để phạm những lỗi nhỏ nhặt trong giới luật thì sẽ rơi vào ĐỊNH TƯỞNG; còn ngồi xả tâm 10 phút mà không thiện xảo khéo léo thì bị ức chế niệm, sẽ rơi vào TUỆ TƯỞNG. Tu như Thiện Thảo, tưởng mình là chứng đạo nên khoe khoang với mọi người nhập định này định kia, đó là tâm danh lợi khởi lên.
Thiện Thảo trong “Bảy Tháng Tu Tập Chứng Đạt Chân Lý” phá hạnh ĐỘC CƯ, còn nói chuyện rất nhiều; phá hạnh VÔ SỰđi trồng cây kiểng; làm đẹp nhà cửa phạm giới luật KHÔNG NÊN TRANG ĐIỂM; giờ giấc không nghiêm chỉnh, lúc ngủ giờ này, lúc ngủ giờ khác, phạm giới NGỦ PHI THỜI; không chứng thiền định nói mình chứng thiền định; không có chư thiên, bị thinh tưởng nói là chư thiên báo, đó là phạm giới ĐẠI VỌNG NGỮ. Một khi đã tu sai không hiểu đúng pháp thì phạm biết bao nhiêu giới luật.
Xả tâm có không gian rộng để có tầm nhìn xa thoải mái, rồi lắng nghe từng tâm niệm của mình, để ly dục ly ác thì tu tập đúng.
Xả tâm không có không gian rộng để có tầm nhìn xa thoải mái, nhưng lại luôn nhìn tâm để thấy từng tâm niệm khởi lên mà quán xét tác ý xả để ly dục ly ác pháp, đó là tu tập đúng.
Xả tâm có không gian rộng để có tầm nhìn xa thoải mái, nhưng lại chú tâm vào cảnh vật là ức chế niệm, không niệm khởi là sai. Con nên chú ý: sự tu tập không khéo sẽ sai lạc và sai lạc thì uổng công tu tập.
Chỗ không niệm khởi là do Giới luật nghiêm chỉnh, ly dục ly ác pháp nên rất tự nhiên thanh thản, an lạc và vô sự,còn bắt buộc tâm thanh thản, an lạc và vô sự thì coi chừng bị ức chế tâm mất tự nhiên.
Trong bảy tháng tu tập để chứng đạt chân lí, hầu hết các con đều phạm giới độc cư và các giới khác nữa, nên Thầy xét thấy phải đi vào căn bản từ giới luật rồi đến thiền định, vì thế phải có chương trình giáo dục đào tạo; có chương trình giáo dục đào tạo là phải có giáo án được thành lập, nhân sự phải có người. Nhưng Tu Viện thì sóng gió, cho nên Thầy rất khó ở một bên với các con được để đào tạo. Tuy nhiên, dù Thầy ở xa nhưng vẫn hướng dẫn các con biên soạn giáo án được.
Biên soạn giáo án và đứng lớp dạy là các con đang tu tập và sống trong giới luật đức hạnh. Người sống đúng giới luật và đức hạnh là người xả tâm, ly dục ly ác pháp, là người chứng giới luật; người chứng giới luật là một vị thầy xứng đáng dạy giới luật. Ông A Nan và một số tỳ kheo chỉ chứng giới luật, vâng lệnh Phật đến dạy bên ni chúng, còn bây giờ các con giới luật còn vi phạm thì phải học giới luật. Học tu giới luật là phải biên soạn giáo án giới luật và phải giữ giới mới đứng lớp dạy, có như vậy các con mới chứng giới luật, sau khi chứng giới luật xong, thì mới được tuyển vào lớp tu tập bảy tháng chứng đạt chân lí. Có dịp gặp Thầy sẽ được dạy rõ ràng hơn.
Quyển “Bậc Ba Minh” muốn xin phép để phổ biến rộng rãi thì phải sửa lại những chỗ tu tập tỉnh thức và tĩnh giác, để mọi người tu tập không bị hiểu lầm lạc. Còn nữa, phải bỏ bớt những đoạn thừa lặp đi lặp lại nhiều lần làm mất giá trị tập sách; văn nói ra thì được, nhưng khi viết thành sách thì phải gọn gàng và rõ ràng.
Còn xin phép in ấn trong giai đoạn này, đất nước mở cửa không còn khó như lúc trước nữa, con nên để Thầy giúp cho.
Khi ý thức không hoạt động tức là không niệm khởi do ức chế tâm, thì mười tám loại tưởng xuất hiện gồm có:
1- Sáu Căn tưởng: nhãn tưởng, nhĩ tưởng, tỷ tưởng, thiệt tưởng, thân tưởng, ý tưởng;
2- Sáu Trần tưởng: sắc tưởng, thinh tưởng, hương tưởng, vị tưởng, xúc tưởng, pháp tưởng;
3- Sáu Thần Thông tưởng: nhãn tưởng thông, nhĩ tưởng thông, tỷ tưởng thông, thiệt tưởng thông, thần tưởng thông (thần túc thông tưởng), tha tưởng thông (tha tâm thông tưởng).
Thăm và chúc con mạnh, tu tập thấy cái gì lạ hoặc nghĩ tưởng tu chứng cái này cái kia là sai, phải buông xuống hết. Chỉ một điều duy nhất là tâm tự nhiên thanh thản, an lạc và vô sự là đúng, còn ức chế cũng là sai.
Thân thương chào con
Thầy của con
✿✿✿