THƯ GỬI: LINH MỤC NGUYỄN VĂN THIỆN
(Ngày 19 tháng 8 năm 2007)
Kính thưa Linh Mục!
Qua sự giới thiệu của cô Diệu Quang về Linh Mục, chúng tôi rất vui mừng, vì còn có người hiểu được tâm nguyện của chúng tôi. Tâm nguyện của chúng tôi là dựng lại nền đạo đức nhân bản – nhân quả của Phật giáo, đem lại lợi ích lớn cho loài người trên hành tinh này.
Từ lâu chúng tôi chỉ ước mong sao các tôn giáo bạn, các đãng phái chánh trị khắp nơi trên thế giới đều bỏ xuống những giáo điều ngăn cách giữa tôn giáo này và tôn giáo khác; giữa tư tưởng chánh trị này và tư tưởng chánh trị khác, giữa người có tôn giáo và người không tôn giáo, giữa tư tưởng triết học này và triết học khác.
Thưa Linh Mục! Như chúng ta ai cũng biết: con người chỉ là con người cùng sinh ra và lớn lên đều sống trên hành tinh này như nhau cả. Vì thế chúng ta đã có chung một nền đạo đức nhân bản – nhân quả do từ những người sơ cổ đầu tiên có mặt trên trái đất này tạo ra. Xin quý vị đừng hiểu lầm: nền đạo đức này do đức Thích Ca Mâu Ni tự mình sáng tạo ra. Không phải vậy, đức Thích Ca Mâu Ni là người thừa kế và nối tiếp Tổ tiên của loài người dựng lại, khai thị và làm sáng tỏ nền đạo đức, để giúp chúng ta dễ hiểu và dễ nhận ra rõ ràng sự lợi ích rất lớn của nó. Nó xuất phát từ thân, miệng, ý của mỗi người, vì thế nó sẽ giúp cho mọi người cùng sống chung với nhau mà không làm khổ mình, không làm khổ người và không làm khổ tất cả chúng sinh.
Nền đạo đức quý báu như vậy, thế mà mọi người thờ ơ, để cả một thế giới loài người phải chịu nhiều đau khổ vì chiến tranh, từ chiến tranh bộ lạc đến chiến tranh nước lớn hiếp nước bé, rồi chiến thế giới: đại chiến thế giới lần thứ nhất, rồi lần thứ hai biết bao nhiêu sinh mạng con người chết một cách thảm thương, thế mà đến giờ này con người vẫn còn mê ngủ trong ngũ dục lạc, vì vậy chiến tranh chưa chấm dứt, thật là đau lòng. Phải không quý vị?
Nền đạo đức quý báu như vậy mà mọi người thờ ơ, để cả một thế giới loài người phải chịu khổ đau vì tệ nạn xã hội: Tệ nạn trộm cắp, cướp của giết người; tệ nạn mãi dâm, hiếp dâm, hiếp dâm trẻ em; tệ nạn xì ke ma túy, hút chích; tệ nạn rượu chè say xỉn, bạo lực gia đình, cờ gian bạc lận. Nhất là tai nạn giao thông đã cướp biết bao nhiêu sinh mạng của những người thân thương chết một cách đột ngột thê thảm và có còn sống thì thương tật suốt đời thật là đau khổ vô cùng.
Vậy ai là người chịu trách nhiệm này? Chắc không ai dám bảo rằng trách nhiệm này là về phần tôi. Phải vậy không thưa quý vị?
Đó là cái lỗi chung của mỗi người trên hành tinh này chứ không phải lỗi của riêng ai, vì đạo đức của con người thì con người phải tự biên soạn ra đạo đức chứ ngoài con người thì không có ai biên soạn giúp cho con người đâu, chỉ có con người mới hiểu con người. Cho nên Đức Thích Ca Mâu Ni, người cũng chỉ là con người như chúng ta. Người dựa vào những cái có đạo đức của Tổ Tiên mà triển khai và dựng lại bốn chân lí (bốn sự thật). Còn bây giờ chúng ta thì sao? Cũng vậy chúng ta nên dựa vào những gì của Tổ tiên đã có mà triển khai biên soạn thành sách đạo đức để mọi người trong chúng ta cùng học cùng rèn luyện nhân cách. Nhờ đó chiến tranh chấm dứt, tệ nạn xã hội không còn nữa . Đó là chúng ta đem lại sự bình an cho mình, cho loài người.
Kinh sách đạo đức Thầy đang biên soạn nhưng việc xin phép, in ấn, phát hành, biếu tặng, không bán để đạo đức đến với mọi người, thì hoàn toàn nhờ vào mọi người giúp Thầy trong đó có Linh Mục phát tâm làm việc này, thật là một điều vui mừng.
Thầy đang ẩn bóng ẩn danh để có thì giờ biên soạn sách đạo đức nên mọi việc đều giao cho cô Diệu Quang. Vậy ngưỡng mong Linh Mục có khả năng giúp đỡ cô Diệu Quang là Thầy vui mừng.
Cuối thư Thầy xin có lời thăm và chúc Linh Mục dồi dào sức khỏe.
Kính thư