Skip directly to content

THỨ SÁU: PHẢI TỰ BIẾT XẤU HỔ TRONG CÁC LỖI NHỎ NHẶT

Những tu sĩ và cư sĩ trong tu viện cần nêu cao trách nhiệm tự giác. Nếu có vi phạm thì nên biết xấu hổ trong các lỗi nhỏ nhặt, còn như không biết tự giác thì khi vi phạm một trong các điều trên sẽ bị cảnh cáo. Nếu cảnh cáo quá 3 lần mà vẫn còn vi phạm thì tự mình rời khỏi tu viện.

Người tu sĩ cần phải thông suốt các lỗi nhỏ nhặt, vì nó nhỏ nhặt nên người ta thường hay xem thường và ít để ý, do đó thường hay vi phạm vào những lỗi này.

Khi vi phạm đừng nên che dấu mà hãy phơi bày ra cho mọi người đều biết. Khi mọi người biết thì chúng ta rất xấu hổ. Nhờ có xấu hổ nên chúng ta cố gắng khắc phục không còn để vi phạm nữa.

Khi chúng ta biết xấu hổ vì những việc làm phi giới luật, làm cho giới luật bị bẻ vụn, chúng ta hãy cố gắng để không còn vi phạm nữa, nếu biết xấu hổ chúng ta sẽ cố gắng khắc phục làm cho nó đừng phạm vào những giới luật của Phật nữa.

Trên đời không ai là người thập toàn không có lỗi, nhưng những người làm lỗi mà biết xấu hổ sửa sai thì sẽ trở thành những người tốt sau này. Chúng ta là những con người chắc chúng ta không thể tránh khỏi những điều lầm lỗi.

Vì thế khi lầm lỗi chúng ta nên cố gắng sửa sai, nhờ đó lần lần chúng ta không còn vi phạm những lỗi lầm nữa.

Bởi chúng ta có giới luật của Phật nên khi phạm phải là chúng ta biết ngay liền. Nhờ biết ngay liền nên chúng ta cố gắng khắc phục không còn phạm giới nữa.