Skip directly to content

GIỚI THỨ TÁM: KHÔNG NÊN NẰM GIƯỜNG CAO VÀ VÕNG

Người tu sĩ và cư sĩ trong Tu Viện cần phải giữ gìn ý tứ. Khi nằm phải nằm nghiêng theo kiểu kiết tường kín đáo và trang nghiêm. Phật chế giới thứ tám tránh nằm ngủ lăn qua lộn lại làm mất oai nghi chánh hạnh của người tu.

Nằm giường cao rộng lớn là những người giàu sang, còn chúng ta là những người tu hành đã xả bỏ hết chỉ còn ba y một bát lấy trời làm màn, lấy đất làm chiếu có đâu mà nằm giường cao rộng lớn. Có nằm giường cao rộng lớn cũng tùy thuận hoàn cảnh gia đình để không làm khổ người khác mà thành bệnh cố chấp. Giới luật của Phật cần phải linh động nhưng không phải vì thế mà vi phạm giới luật xin quý vị lưu ý.

Nhất là người tu sĩ không nên nằm võng đưa tới đưa lui, bởi chính oai nghi tế hạnh không cho phép, nằm trên giường ván mà Phật còn dạy phải nằm nghiêng theo kiểu kiết tường, không cho phép nằm co nằm ngửa, nằm sấp, như vậy nằm trên võng là nằm co và nằm ngữa.

Nằm như vậy không đúng oai nghi chánh hạnh. Vì lý do này mà người tu sĩ không nên nằm võng. Bởi chiếc võng dùng cho người phụ nữ nằm ru con, còn người đàn ông mà nằm võng chính là tập mình trở thành người lười biếng, nằm lắc qua lắc lại là không đúng cách của người trượng phu.

Người đàn ông phải tỏ ra cho xứng đáng là người đàn ông, cớ sao người đàn ông lại thích nằm võng lắc tới lắc lui như người phụ nữ thì còn gì là đấng mày râu.

Chúng tôi đi theo đường từ Trảng Bàng về TP Hồ Chí Minh xuống dốc cầu AN HẠ thì không biết bao nhiêu là võng treo dọc treo ngang dưới bóng cây để cho khách đi đường vào nằm nghỉ mệt. Đây là những cách cám dỗ sở thích của những người tinh thần yếu đuối nên dễ bị những chiếc võng lôi cuốn.

Nhà nào có những chiếc võng treo giăng thường là nhà của những phụ nữ dùng để ru con ngủ, vậy mà có một số các ông lười biếng thích nằm đưa tới đưa lui để ru ngủ. Thật là không có oai nghi tế hạnh chút nào cả.

Nếu muốn xứng đáng làm đàn ông thì không nên nằm võng, mà muốn nằm thì phải chọn nơi chốn đúng đắn để nằm nghỉ chớ không thể đụng đâu nằm đó thì không đủ tư cách làm đàn ông.

Người xưa nói: “Ăn coi nồi ngồi coi hướng” lời dạy này rất tuyệt vời. Làm người đụng đâu nằm đó thì chẳng khác nào con thú vật như con chó con mèo.

Cho nên người tu sĩ không nằm giường cao rộng lớn, nhưng cũng không bạ đâu nằm đó vì là chúng ta là con người cho nên phải biết chỗ nào nằm được và chỗ nào nằm không được.

Đó là đức hạnh của người tu sĩ Phật giáo, vì vậy những oai nghi tế hạnh của người tu sĩ Phật giáo không cho phép chúng ta đụng đâu nằm đó. Vậy chúng ta hãy khéo giữ gìn không cho vi phạm vào giới luật này.