BỨC TÂM THƯ XIV: TÂM THƯ GỬI CÁC CON
(10-4-2009)
MƯỜI NĂNG LỰC PHÁP MÔN
THÂN HÀNH NIỆM
Mười năng lực của pháp môn thân hành niệm này do đức phật Thích Ca mâu Ni dạy: “Này các tỳ kheo, THÂN HÀNH NIỆM được thực hành, đựơc tu tập được làm cho sung mãn, được làm như thành cỗ xe, được làm như thành căn cứ địa, được làm cho kiên trì, được làm cho tích tập, được khéo tinh cần thực hành, thời mười năng lực có thể được mong đợi. Thể nào là mười năng lực?
1, Lạc, bất lạc được nhiếp phục, và bất lạc không nhiếp phục vị ấy, và vị ấy sống luôn luôn nhiếp phục bất lạc được khởi lên .
2- Khiếp đảm sợ hãi được nhiếp phục, và khiếp đảm sợ hãi không nhiếp phục vị ấy và vị ấy luôn luôn nhiếp phục khiếp đảm sợ hãi được khởi lên.
3- Vị ấy kham nhẫn được lạnh nóng, đói khát sự xúc chạm của ruồi, muỗi gió mặt trời, các lòai rắn rết, các cách nói khó chịu, khó chấp nhận .
4- Vị ấy có khả năng chịu đựng đựơc những cảm thọ về thân khởi lên, khổ đau nhói đau, thô bạo, chói đau bất khả ý, bất khả ái, đưa đến chết điếng.
5- Tùy kheo ý muốn không có khó khăn, không có mệt nhọc, không có phí sức, vị ấy chứng được 4 thiền, thuần túy tâm tư, hiện tại lạc trú.
6- Vị ấy chứng đựơc các lọai thần thông, một thân hiện ra nhiều thân, nhiều thân hiện một thân, hiện hình biến đi ngang qua vách, qua tường qua núi như đi ngang hư không: độn thổ trồi đi ngang qua đất liền như ở trong nước: đi trên nước không chìm như đi trên đất liền: ngồi kiết già đi trên hư không như con chim; với bàn tay chạm và rờ mặt trăng và mặt trời, những vật có đại oai lực, đại oai thần như vậy: có thể, thân có thần thông bay cho đến phạm thiên; với thiên nhĩ thanh tịnh siêu nhân, có thể nghe các loại tiếng, chư thiên và loài người ở xa hay ở gần.
7- Với tâm của vị ấy, vị ấy biết tâm của các chúng sanh, các lòai người; tâm có tham, biết tâm có tham; tâm không tham, biết tâm không tham; tâm có sân, biết tâm có sân; tâm không sân, biết tâm không sân; tâm só si, biết tâm có si; tâm không si biết tâm không si, tâm chuyên chú, biết tâm chuyên chú; tâm tán loạn; biết tâm tán lọan: tâm đại hành, biết tâm đại hành; tâm chưa vô thượng, biết tâm chưa vô thượng; tâm vô thương; biết tâm vô thượng; tâm thiền định; biết tâm thiền định; tâm không thiền định; biết tâm không thiền định; tâm giải thóat, biết tâm giải thóat; tâm không giải thóat, biết tâm không giải thóat.
8- Vị ấy nhớ đến các đời sống quá khứ như một đời hai đời .. vị ấy nhớ đến các đời sống quá khứ với các nét đại cương và các chi tiết .
9- Với thiên nhãn thuần tịnh, siêu nhân, vị ấy thấy sự sống và sự chết của chúng sanh. Vị ấy ấy biết rõ rằng chúng sanh người hạ liệt, kẻ cao sang người đẹp đẽ, kẻ thô xấu người may mắn, kẻ bật hạnh đều do hạnh nghiệp của họ .
10 – Với sự diệt trừ các lậu hoặc, sau khi tự mình chứng trì với thượng trí, vị ấy chứng đạt và an trú ngay trong hiện tại, tâm giải thóat, tuệ giải thóat không có lậu hoặc.
Này các tỳ kheo THÂN HÀNH NIỆM được thực hành, được tu tập, được làm cho sung mãn, được làm như cổ xe, được làm như thành căn cứ địa, được làm cho kiên trì, được làm cho tích tập, được khéo tinh cần thực hành, thời mười năng lực này sẽ có kết quả ngay liền ..
Thế tôn thuyết giảng như vậy, các tỳ kheo ấy hoan hỷ tín thọ lời thế tôn dạy.
Trên đây là 10 năng lực của pháp môn THÂN HÀNH NIỆM mà Thầy trích ra trong kinh THÂN HÀNH NIỆM để các con có đủ lòng tin với pháp môn này .
Với pháp môn này Thầy đã kết hợp được làm cho thành một cổ xe, được làm cho thành căn cứ địa, được làm cho kiên trì, đường làm cho tích tập, nhờ do hôn trầm, thùy miên, vô ký,ngoan không, vọng tưởng và các cảm thọ không còn dám bén mảng đến thân tâm của các con nữa, nếu các con siêng năng tu tập.
Pháp THÂN HÀNH NIỆM tu tập như vậy đâu có ngồi nhiều, chỉ ngồi có năm hơi thở mà thôi, vậy cớ sao các con lại thích ngồi, ngồi gục tới gục lui như con gà mổ thóc, như người khòm lưng giả gạo, ngồi thụng lưng như con ếch, ngồi khòm lưng cúi đầu như con rắn khoanh tròn, ngồi nghểnh đầu nghiêng cổ như con ó tìm mồi vv… và. V.v..
Tướng ngồi của các con xấu như vậy các con có biết không? xưa đức Phật dạy: ngồi phải thẳng lưng, đầu cổ phải ngay ngắn, đó là tướng phước điền, vì thế đức Phật đâu có dạy các con ngồi thụng, ngồi cong, ngồi vẹo, ngồi nghiêng cổ kỳ lạ như vậy. Các con kiến giải chế ra cách ngồi thiền như vậy thật là một lọai thiền kỳ lạ mà con đường tu theo Phật giáo không ai chấp nhận, xin các con hãy cố gắng sửa lại.
Các con hay từ bỏ ngay hành động ngồi , nằm trong giờ tu tập. Các con hiện giờ thân tâm đầy ắp hôn trầm, thùy miên vô ký ngoan không và vọng tưởng. Nếu không tu tập pháp THÂN HÀNH NIỆM thì chẳng bao giờ các con dẹp sạch những chướng ngại pháp ấy. Tu tập chưa hết hôn trầm, thùy miên vô ký oan không và vọng tưởng mà ưa ngồi, đó là lười biếng, không tin tấn, không siêng năng. Người tu hành mà lường biếng, không tin tấn, không siêng năng thì con đường giải thóat làm sao tu tập tới nơi, tới chốn được.
Những điều lợi ích của pháp môn THÂN HÀNH NIỆM mà đức phật đã xác định cho các con thấy rõ ràng ở trên là một bằng chứng cụ thể để dẹp sạch các chướng ngại pháp, khiến thân tâm của các con thanh tịnh, thế mà các con có tin những lời dạy này đâu, nên chỉ tu tập sơ sơ cho lấy có, cho có hình thức rồi lại ngồi hay nằm kiết tường lim dim như con cóc ngồi dưới đáy giếng hay ngồi dưới cơn mưa.
Pháp THÂN HÀNH NIỆM là pháp môn có công năng rất lớn, giúp cho các con làm chủ sinh, già, bệnh chết và chứng đạt chân lý tâm vô lậu vậy sao các con làm biếng không chịu tu tập mà cứ ngồi nằm làm phí thời gian quá uổng. Thân vô thường nay mạnh mai đau ốm rồi lý gì mà chống đỡ đây .
Khi được bài pháp này các con hãy cố gắng tu tập trở lại cho chín chắn, phải tinh cần siêng năng tu tập đi kinh hành pháp THÂN HÀNH NIỆM, phải nhiệt tâm tu tập trong từng hành động chân, tay và hơi thở, không nên bỏ xuống một hành động nào cả, vì Thầy đã kết hợp 13 hành động thân, ý trở thành một pháp môn THÂN HÀNH NIỆM.