Skip directly to content

BỨC TÂM THƯ XI: TÂM THƯ GỬI CÁC CON

(24 – 4 - 2009)

TÀI SẢN

CỦA GIÁO HỘI LÀ CỦA CHUNG PHẬT TỬ

1- Viết sách chỉ ra cái sai là đả phá những sự mê tín trong Phật giáo (xin xăm, bói quẻ, cầu siêu, cầu an, đốt tiền, vàng mã v.v…)

2- Kinh sách có giấy phép mới được in ấn và dạy mọi người, còn chưa có giấy phép mà dạy là sai pháp luật.

3- Khi kinh sách có giấy phép và có giảng viên thì mới mở lớp dạy còn chưa có giấy phép mà mở lớp dạy là làm sai pháp luật.

Thầy là một tu sĩ không của cải, không tài sản, không chùa to Phật lớn, đời sống chỉ có ba y một bát. Thầy là một du tăng nay ở chỗ này mai ở chỗ khác. Tu viện Chơn Như thuộc về Giáo Hội, Giáo Hội cho của cải tài sản là của phật tử là của chung, của chung là của Giáo Hội, của Nhà nước, của Ban Tôn Giáo. Lấy của chung thì phải làm lợi ích cho mọi người, đó là niềm vui.  Của cải tài sản vật chất là vô thường có vật gì bền chắc đâu, thân này còn giữ không được huống là tu viện, vì thế ai muốn thì Thầy vui lòng giao lại cho, không hề tiếc một điều gì cả.

2- Đức Phật đã dạy: “Nước mắt chúng sinh nhiều hơn nước biển”. Đúng vậy, đời là biển khổ, chính bản thân Thầy là người tu xong buông bỏ sạch nếu như người đời thì khổ biết dường nào!

3- Chơn Như sẽ đi vào lịch sử là nơi triển khai nền đạo đức nhân bản – nhân quả của Phật giáo đầu tiên trên hành tinh này.

4- Tu viện Chơn Như là nơi tôn giáo thuộc về của Giáo Hội như trên Thầy đã nói, cho nên Thầy chỉ hy vọng đào tạo các con tu chứng đạo mà thôi. Hãy tu tập làm chủ sinh già bênh chết là điều quan trọng còn tất cả những điều khác không có gì quan trọng cả, cho nên buông xuống hết, buông xuống hết.

Chi Đông chùa Ngô sư cô Đàm Yên cùng Chính quyền các cấp có giấy mời và giao quyền cho Thầy để về mở lớp học đạo đức và tu học theo Phật giáo nguyên thủy, nhưng tuổi cao sức yếu Thầy chỉ muốn ở yên một chỗ và ẩn bóng để an dưỡng nghỉ ngơi. Kinh sách Thầy viết cứ theo đó mà tu tập.

2- Gánh vác một ngôi chùa còn quá mệt mõi, huống là một tu viện thì còn mệt mỏi trăm ngàn lần, cho nên Thầy đã giao hết chỉ hiện giờ để tâm mình thanh thản, an lạc, vô sự là an ổn nhất trong những ngày cuối cuộc đời.