BỨC TÂM THƯ X: TÂM THƯ GỬI CÁC CON
(22 – 4 – 2009)
TRẢ LỜI CÂU HỎI CỦA TU SINH
THANH ĐỊNH
Cứ nương pháp dẫn tâm vào đạo thì sẽ thấy tâm bất động. Bởi ĐẠO là chỗ tâm im lặng bất động. Đừng nghĩ tưởng điều gì khác, đừng dẫn hơi thở mà cứ để tự nhiên trong sự im lặng của tâm bất động là đúng.
Con nên nhớ kỹ chỗ dẫn tâm vào đạo rất dễ tu tập với phương pháp này không bị ức chế tâm.
NGUYÊN TRUNG
Cứ theo pháp dẫn tâm vào đạo mà nhiếp tâm thì tâm con sẽ bất động, chính tâm bất động là ĐẠO, nếu 30 giây tác ý một lần mà còn niệm khởi thì con hãy lui lại 15 giây tác ý một lần (15 giây chỉ có 5 hơi thở).
Tu tập thời gian ngắn lại thì không còn vọng tưởng và hôn trầm, đó là tu tập có căn bản .
Ở đây không ức chế ý thức mà chỉ có dẫn tâm vào chỗ bất động, con hiểu chưa? Tức là để tâm tự nhiên trong hơi thở chứ không tập trung trong hơi thở.
MINH PHƯỚC
1- Còn niệm xen vào là tu tập không nhiệt tâm.
2- Khi tác ý xong nhận thấy hơi thở ra vô là đúng, nhưng đừng vì quá chú ý hơi thở nên bị tức ngực đó là tu sai pháp.
Phải nhiệt tâm trong pháp dẫn tâm vào đạo là sẽ hàng phục được vọng tưởng và hôn trầm. Chỗ này phải rất khéo thiện xảo chỉ nương hơi thở mà thấy tâm bất động nó cũng giống như người nương ngón tay mà thấy mặt trăng.
Khi tác ý tâm bất động xong thì con cảm nhận hơi thở ra vô nhưng không tập trung tâm trong hơi thở mà chỉ biết hơi thở nhẹ nhàng ra vô. Chỗ tập trung tâm để nhìn là chỗ BẤT ĐỘNG IM LẶNG
GIA QUANG
Con tu tập tốt nhưng phải nhiệt tâm hơn thì vọng tưởng hôn trầm mới sạch.
Không vọng tưởng hôn trầm, cảm thọ là tu đúng pháp, nhưng phải tu trên pháp dẫn tâm vào đạo. Tu trên pháp dẫn tâm vào đạo thì không nên ngồi nhiều, tùy theo sức mà ngồi, không được ngồi để có cảm thọ là tu sai pháp dẫn tâm vào đạo.
THIỆN HOA
Lấy pháp dẫn tâm vào chỗ bất động, chứ không phải dùng pháp dẫn tâm ức chế. Cho nên con tu tập phải nhớ kỹ điều này, phải dùng pháp dẫn tâm mà không niệm vọng và hôn trầm là tu đúng pháp, là hiểu pháp không sai .
THIỆN TÂM
Tu ít nhưng chất lượng nhiếp tâm phải đạt, không được tu lơ mơ phải nhiệt tâm theo pháp dẫn tâm vào đạo. Nếu tu tập lấy có thì chỉ uổng cho một đời tu hành chẳng có kết quả giải thoát gì.
CHƠN THÀNH
Phải tu tập cho có chất lượng tức là tu tập không còn vọng tưởng, không hôn trầm, thùy miên, vô ký, ngoan không suốt thời gian tu tập phải chủ động bằng pháp dẫn tâm vào đạo là tu đúng pháp .
GIA HẠNH
Con phải nhiệt tâm hơn để dẫn tâm vào đạo cho có chất lượng cao tức là không còn một vọng tưởng nào xen vào. Đó là căn bản trong sự tu tập làm chủ thân tâm.
GIÁC THỨC
Con tu tập như vậy rất tốt, nhưng phải nhiệt tâm hơn trong pháp dẫn tâm vào đạo, chứ không phải tập trung tâm trong hơi thở.
Dẫn tâm vào chỗ bất động thì tâm sẽ không còn hôn trầm, vô ký, loạn tưởng. Còn vọng tưởng là con đã tu không căn bản. Kỳ kiểm tra này mới thấy sự tu tập của các con còn yếu kém lắm.
MINH NHÂN
Tu tập còn có niệm khởi là tu tập thiếu nhiệt tâm.
Thầy đã chỉ dạy cho pháp dẫn tâm vào đạo mà không nhiệt tâm thì đó lỗi đáng trách của con.
Phải tu tập kỹ lại không nên có một niệm vọng và hôn trầm nào cả thì mới có căn bản .
PHƯỚC TỒN
Phải tu tập cho có chất lượng, tu ít nhưng không vọng tưởng, không hôn trầm, chứ không phải tu nhiều như con đã ghi trong giấy.
Phải theo pháp dẫn tâm vào đạo mà tu tập, chứ không được tu tập pháp khác.
Qua đợt kiểm tra sự tu tập của các con mới thấy các con tu tập mất căn bản. Vậy phải ráng tu tập kỹ lại chứ không nên tu tập sơ sơ như vậy, rất uổng phí một đời tu tập. Nhiệt tâm là tu tập rất kỹ từng câu tác ý.