MỘT NGƯỜI ĐÃ CHẾT SAO CÒN ÓI MÁU TƯƠI
Có một phật tử kể: Chúng tôi có một ông chú, ông chú có hai đứa con một trai một gái.
- Cậu con trai thì ruợu chè bê bét
- Cô con gái thì đàng điếm trai gái toàn là những người hư thân mất nết.
Khi ông sắp chết cấm không cho hai đứa con để tang nhưng hai đứa nhậu nhẹt và dẫn bạn bè về quậy phá trong đám tang làm cho cô bác bất bình. Lúc bấy giờ thân xác ông đang liệm trong một chiếc áo quan bằng thủy tinh, vì thế mọi người đều nhận thấy máu tươi trong miệng ông trào ra.
Có người hỏi tại sao người chết rồi mà còn tức tối đến đổi máu tươi chạy ra miệng?
Người chết rồi nhưng thân xác chưa hủy hoại nên tưởng còn đang hoạt động, nếu khi thân hủy hoại tan nát còn một đống thịt thì tưởng ngưng hoạt động.
Tưởng còn hoạt động thì tham, sân, si, mạn, nghi người đó còn đủ, vì thế con cái không nghe lời dạy bảo quậy phá, dù lúc bây giờ thân xác đã chết tức là thân xác ngưng thở chớ toàn bộ thân ngũ uẩn còn nguyên vẹn thì tức giận ói máu là một lẽ bình thường, vì tai mắt, mũi, miệng họ còn nguyên vẹn có hao mất căn nào đâu.
Cho nên những người không hiểu tưởng, cho rằng khi hết thở thân xác như một khúc cây, khúc gỗ. Hiểu như vậy là sai, thân xác người mới chết không phải là khúc gỗ, khúc cây. Họ không thở nhưng tưởng của họ vẫn còn cảm nhận tất cả mọi sự việc xảy ra bên ngoài, lúc bây giờ họ cũng giống như người đang ngủ chiêm bao.