“TỪ BỎ NÓI LÁO”là một hành động đạo đức làm Người, làm Thánh, nó không phân biệt giai cấp nào trong xã hội, có tôn giáo hay không tôn giáo mà mọi người sống chung nhau trên hành tinh này đều cần phải học hiểu và sống đúng giới đức này.
Đây là một giới luật dạy về đức hạnh ngôn ngữ trong những đức hạnh làm Người, làm Thánh mà các bạn cần phải học hiểu và sống đúng những đức hạnh này để không làm khổ mình, khổ người và khổ cả hai. Có như vậy, các bạn mới biến cuộc sống trên hành tinh này trở thành cõi Cực Lạc, Thiên Đàng.
GIỚI ĐỨC THÀNH THẬT TỪ BỎ NÓI LÁO
“TỪ BỎ NÓI LÁO”là giới đức, nó thuộc về “ĐỨC THÀNH THẬT”,nó là một hành động đức hạnh về miệng, miệng là nơi xuất phát nhân quả thiện ác hay nói cách khác miệng là đường đi lối về của nhân quả. Vì vậy, làm người các bạn nên cẩn thận về lời nói của mình, không được ăn nói bừa bãi, trước khi nói cần phải suy nghĩ kỹ lưỡng rồi mới nói, không được nói đùa, nói đại, không được nói giỡn, nói cợt, khi nói ra lời nói phải nói nghiêm túc, êm ái, nhẹ nhàng, ôn tồn, nhã nhặn, lời nói phải thành thật, không được nói những lời cộc cằn thô lỗ, mạt sát người khác, không nói những lời tục tĩu, thiếu văn hóa, không nói những lời hung dữ, ác khẩu, không nói những lời phách lối, không xưng hô những lời mày, tao, nó, hắn v.v.. không nói thêm bớt, không nói xấu người khác, không vu oan, giá họa cho người khác. Có như vậy thì nhân quả mới tốt đẹp cho cuộc sống của các bạn.
Biết rõ nói láo là một hành động thiếu đạo đức thành thật thường làm khổ mình. Làm khổ mình là làm mất uy tín của mình đối với mọi người, khi người ta phát giác ra mình là người nói láo thì họ tránh xa mình, không chơi thân với mình nữa, tuy ngoài mặt họ không nói ra nhưng họ rất dè dặt cẩn thận đối với các bạn đấy!
Người nói láo như những vật đồ bỏ, người ta không còn dùng được.
Xưa Đức Phật dạy La Hầu La: “Này La Hầu La, người nói láo như nước rửa chân không có dùng vào việc gì được, cần phải đổ bỏ”. Người nói láo cũng như nước rửa chân, không thể dùng vào việc gì khác được. Vì người nói láo là người không có đạo đức. Người không có đạo đức thì với việc ác nào họ cũng làm được. Cho nên, đối với những người nói láo thì cần phải tránh xa, lìa xa. Không nên thân cận với những người này.
Làm người các bạn không nên nói láo. Không nói láo các bạn là những người thành thật. Có đúng như vậy không các bạn?
Trong xã hội loài người, người nào giữ trọn lòng tin yêu của mọi người thì không bao giờ nói láo, nhưng nói thành thật rất khó chứ không phải dễ. Có điều nói thành thật rất có lợi cho mình, cho người, nhưng cũng có điều nói thành thật rất có hại cho mình, cho người, có khi hại cả hai. Trong chiến tranh khi quân đội Mỹ đi ruồng bố hỏi: có Việt Cộng trong nhà không?
Nếu bảo rằng không là nói láo, còn nếu bảo có là tai hại cho mình, cho người, cho cuộc cách mạng giải phóng quê hương, còn làm thinh không nói thì chúng nghi ngờ bắt mình tra tấn, đánh đập. Vì thế, nói thật không phải dễ trước những hoàn cảnh phải im lặng như Thánh mới bảo tồn được đức thành Thật.
Một trăm người buôn bán thì một trăm người đều nói láo cả, không có một người nào là không nói láo.
Hầu hết, con người sống trên hành tinh này đều nói láo. Một nhà truyền giáo chưa bao giờ thấy Phật, thấy Đức Chúa Trời, thấy Ngọc Hoàng Thượng Đế, cũng chưa bao giờ biết Thiên Đàng, Cực Lạc ở đâu. Họ đều nói không thật, họ giảng nói giống như họ đã từng sống ở đó và gặp các Ngài. Cho nên, nhà truyền giáo, nhà học giả thuyết giảng kinh sách Phật, Thánh, Tiên đều là những người nói láo.
Có một số Thiền sư miệng, tu hành chưa tới đâu, lớn tiếng nói như là mình đã nhập thiền, nhập định. Không biết Phật tánh có hay không có, chỉ dựa vào tưởng giải của người xưa phát ngôn bừa bãi tỏ ra như mình đã kiến tánh thành Phật. Phật gì mà ăn ngủ phi thời? Còn thích chùa to Phật lớn y áo đẹp sang, còn thích xe cộ, ti vi, tủ lạnh, máy điều hòa v.v.. Cho nên, những hạng người này toàn là nói vọng ngữ.
Kinh sách nói có linh hồn người chết, có thế giới siêu hình, có Thiên Đàng, Cực Lạc, có cõi Trời, cõi Thánh, cõi địa ngục có vua Diêm Vương v.v.. Đó là kinh nói láo.
Người thuyết giảng mà tu chưa chứng là người thuyết giảng nói láo, làm người các bạn nên cảnh giác đề cao những hạng người nói láo này. Những kẻ nói láo này là những kẻ háo danh.
Làm người khi làm được những gì thì sẽ nói, còn chưa làm được những gì thì im lặng như Thánh.
Người ở đời hay trách kẻ nói nhiều, vì nói nhiều làm thế nào cũng sơ sót nói không thật. Điều đó là một điều hiển nhiên và đó cũng là một kinh nghiệm ngàn đời. Kẻ nói nhiều là kẻ hay nói láo, nói không thành thật v.v..
GIỚI HẠNH TỪ BỎ NÓI LÁO
“GIỚI HẠNH TỪ BỎ NÓI LÁO”làgiới luật dạy về đức hạnh ngôn ngữ từ bỏ nói những lời không thật. Phần đông con người theo khẩu nghiệp mà nói, nên thường nói đại, nói không suy nghĩ. Cho nên, người nào cũng có nói láo không ít thì nhiều, tức là nói láo nhiều hoặc nói láo ít chứ không ai khỏi nói láo.
“GIỚI HẠNH TỪ BỎ NÓI LÁO”là một lời khuyên nhắc từ bỏ nói láo, nói láo là một hành động khẩu nghiệp ác. Một hành động khẩu nghiệp ác xấu tạo nhiều điều không tốt, thiếu thành thật với mình với người khác, thật không xứng đáng làm người chút nào. Các bạn quyết tâm dứt khoát phải từ bỏ nói láo, thà có thể chết, chứ nhất định không nói láo. Có như vậy mới trở thành người có đạo đức ngôn ngữ.
Vì oai nghi tế hạnh đạo đức thành thật, khi có một điều không thể nói thật được thì các bạn nên im lặng. Im lặng như Thánh hoặc đánh trống lảng nói sang chuyện khác.
Muốn từ bỏ sự nói láo thì chúng ta nên tập ít nói, nói càng ít càng tốt, cho nên đệ tử của đức Phật, thường được Ngài khuyên dạy: phải sống độc cư, độc trú, độc hành, tránh hội họp, tránh nói chuyện, thường sống một mình nơi vắng vẻ như con tê ngưu một sừng.
Người nào muốn không nói láo thì nên theo lời dạy trên đây mà giữ hạnh độc cư, độc trú, độc bộ, độc hành cho trọn vẹn. thì sẽ không bao giờ nói láo. Và như vậy các bạn sẽ là những người tốt, người có đạo đức nhân bản – nhân quả.
Người hay nói nhiều chúng ta nên tránh xa vì họ là người ác, họ là những người không tốt, họ là những người thiếu thành thật. Người thiếu thành thật là người sẽ làm tất cả điều ác.
“TỪ BỎ NÓI LÁO”là một oai nghi tế hạnh đạo đức có sự quyết định dứt khoát không bao giờ nói láo.
“TỪ BỎ NÓI LÁO”là một oai nghi tế hạnh có sự hiểu biết rõ ràng, nói láo là một điều tai hại không ích lợi cho mình cho người và cho cả hai.
GIỚI HÀNH TỪ BỎ NÓI LÁO
“TỪ BỎ NÓI LÁO”là một phương pháp tác ý để chủ động điều khiển khẩu hành từ bỏ nói láo. “TỪ BỎ NÓI LÁO” không thể là một lời nói suông mà là tiếng kêu gọi tận trong lòng của chính mình. Vì thế, khi nghe tiếng gọi “TỪ BỎ NÓI LÁO”,đánh thức lương tâm chúng ta phải chấm dứt ngay không được nói láo.
“TỪ BỎ NÓI LÁO”là đạo đức ở nơi miệng của mỗi người, nếu mọi người không giữ gìn miệng cẩn thận thì đạo đức sẽ không bao giờ có. Đạo đức không bao giờ có thì luôn luôn làm khổ mình, khổ người và khổ chúng sanh nữa. Vì thế hằng ngày nên tác ý câu: “TA PHẢI TỪ BỎ NÓI LÁO”.