Cảm Tác Sau Lễ An Táng Thầy Viện Chủ
Tiếng chuông điện thoại reo vang, chúng tôi nhìn vào màn hình của điện thoại thấy nổi số mã vùng quốc tế Việt Nam, giờ ngày nếu tính theo múi giờ tại Việt Nam là 01giờ 15 phút sáng (tại Hoa Kỳ là 01:15 PM) của ngày 02 tháng 01 năm 2013. Lại có chuyện gì đây! Chúng tôi tự hỏi… Nhưng rồi cũng tắt máy và bấm lại số đã gọi (vì chúng tôi luôn luôn không muốn phải tốn kém tiền cước viễn liên từ Việt Nam)… Một giọng nói trầm buồn của một Phật tử khác hẳn hơn những ngày thường mà thỉnh thoảng chúng tôi thường liên lạc. “Thầy đã nhập Niết Bàn rồi…..” Một giây phút tắt lịm trong tâm chúng tôi, nhưng rồi nó dừng lại ngay, sau một vài câu thăm hỏi tình hình và thời gian ra đi của Thầy và cúp máy, chúng tôi biết là mình sẽ phải làm gì. Gọi điện thoại, chuyển tin nhắn qua mọi phương tiện truyền thông để gởi đến cho các bạn đồng pháp tại hải ngoại (kể cả Việt Nam), những nơi mà chúng tôi có được số điện thoại và địa chỉ mail…
Kính thưa Thầy!
Vị Thầy tôn kính của chúng con, Thầy đã ra đi một cách an nhiên tự tại. Một sự mất mát to lớn đến với chúng con những đứa con vẫn còn đam mê, khờ dại không chịu lắng nghe những lời giáo huấn của Thầy. Bức “Tâm thư gởi các con” ngày 01 tháng 12 năm 2012,vừa đúng một tháng nó như là một lời nhắn nhủ cuối cùng của Thầy đối với chúng con. Một Di chúc không lời của Thầy để lại đó là: Thầy đã nhập diệt, an nghỉ vĩnh viễn trong trạng thái giải thoát Bất Động, Thanh Thản, An Lạc và Vô Sự. Và không tổ chức phúng điếu, thăm viếng, không nhang đèn, hoa quả, không xây tháp thờ tự v.v… như lời tường thuật của một bài viết “TIN SƠ LƯỢC VỀ LỄ AN TÁNG TRƯỞNG LÃO THÍCH THÔNG LẠC” của Phật tử Thiện Đức - Nguyễn Mạnh Hùng…
Một di chúc không cần giấy mực, chữ ký, dấu ấn v.v…, nhưng nó đã làm thức tỉnh trong chúng đệ tử nói chung và nói riêng cho một số tín đồ của các hệ phái trong Phật Giáo và kể cả những Tôn giáo khác mà những vị này đã có duyên đọc được và xem được một vài hình ảnh trong Tang Lễ. Chúng tôi xin thuật lại một giây phút được tiếp xúc cũng như qua điện thoại v.v… trong đó có cả Tu sĩ ở khác hệ phái: “Thật là một Tang lễ đơn giản có một không hai từ xưa đến nay đối với một vị tuổi hạ lạp cao, vừa là một vị Viện Chủ của một Tu Viện cũng vừa là một thành viên trong Giáo Hội Phật Giáo của một tỉnh (được tấn phong Hoà Thượng từ lâu) vậy mà thật đơn giản! Thật đơn giản. Một câu nói của một tu sĩ Phật Giáo tâm sự rằng: “Chư Tăng, Ni sau này viên tịch sẽ nghĩ gì và làm được gì…? Có làm được, thực hiện được như cố Hòa Thượng Viện Chủ Thích Thông Lạc không???”.
Kính thưa chư Tăng, Ni cùng quý Phật tử đồng pháp!
Chúng con, chúng tôi không cần phải diễn đạt bằng ý, bằng lời trên trang giấy này, vì trong tất cả chúng ta ai ai cũng đã cảm nhận một sự mất mát to lớn của mình đối với một vị Thầy tôn kính của chúng ta.
Hiện thực trước mắt là chúng ta trong lúc này và mai sau luôn thể hiện LÒNG YÊU THƯƠNG, cùng nhau nguyện ước theo gương hạnh của Thầy, tự tu giải thoát cho bản thân và nhân rộng nền “ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN – NHÂN QUẢ” để làm lợi ích cho nhân loại và muôn loài chúng sinh (như một đoạn trong bản tin của Tu Viện Chơn Như đã viết về Đức Trưởng Lão Nhập Diệt).
Kính thưa các bạn đồng pháp!
Hôm nay chúng tôi mượn một đề tựa cho bài viết này: “MÙA XUÂN VĨNH CỬU”, để nói lên tâm tư của chúng tôi trong một ý tưởng cách đây không lâu đó là: KHAO KHÁT MỘT MÙA XUÂN – HÀNH HƯƠNG VỀ ĐẤT THÁNH CHƠN NHƯ. Một đoạn văn mà chúng tôi đã viết: “… Hôm nay, lại một lần nữa chúng con từ mọi miền đất nước cũng như nơi hải ngoại xa xôi tập trung về Tu Viện Chơn Như để lắng lòng nghe những lời giáo huấn của Thầy, vì chúng con biết năm nay Thầy đã gần 90 tuổi rồi, không biết một lúc nào đó chúng con có còn được những giây phút gần Thầy nữa không…?”
Vô Thường không có ai tiên liệu và đoán trước được, nó luôn thay đổi từng giây, từng phút từng giờ v.v… Chỉ có vị Minh Sư Chứng đạo mới thấu suốt đường đi của nhân quả. Vì vậy ngày giờ hôm nay tuy biết Thầy mình đã ra đi nhưng sự khao khát một mùa xuân, một mùa xuân luôn luôn có trong tôi, trong các bạn, đó là “MÙA XUÂN VĨNH CỬU”, nó sẽ là một dấu ấn cho tất cả trong chúng ta trên bước đường tu tập giải thoát và thực hiện cho bằng được đó là: “NHÂN RỘNG NỀN ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN – NHÂN QUẢ” đến với mọi người trên hành tinh này. Ý tưởng trên chúng tôi vẫn tiếp tục, cho dù không còn Thầy…
Kính thưa Đại Chúng cùng các bạn đồng pháp xa gần!
Xin đừng suy nghĩ nhiều về: Thầy ra đi không biết có vị nào tu chứng kế thừa, hay ai sẽ là người thay Thầy (tức là Viện chủ tương lai) vân vân…và vân vân… Hãy giữ gìn: “TÂM BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC VÀ VÔ SỰ”.
Xin gởi đến các bạn đồng pháp bốn câu thơ mà chúng tôi đã từng viết cách đây mấy năm:
Cho dù sóng gió Chơn Như
Chúng con luôn nhớ lời khuyên của Thầy
Vững tay lái! Mạnh tay chèo!
Lướt trên ngọn sóng! Đến bờ bình an.
Thành phố Virginia Beach, ngày 03 tháng 01 năm 2013
Nay kính TỪ ĐỒNG