Thầy dẫn dắt các con đi vào tứ niệm xứ: Giờ các con còn bám vào hơi thở cho đến khi các con vừa biết toàn thân mà cũng biết được hơi thở thì đó là tâm tứ niệm xứ. Các con lần lượt sẽ vào tâm tứ niệm xứ này từ tâm bất động. Nếu các con vào bằng đường nào khác là trật. Cho nên, các con tu tâm bất động thì sẽ vào đúng tứ niệm xứ, không thể trật được. Trong tâm bất động thì tâm không phiền não giận hờn mà như vậy không bị bệnh đau chứ còn phiền não giận hờn thì sẽ hay bị bệnh đau. Mà khi tâm bất động thì đã có lực ý thức nên thân có bệnh đau gì thì chỉ cần tác ý là hết bệnh. Chỉ cần tác ý đuổi cảm thọ một cách nhẹ nhàng thì không bị cảm thọ gì cả: “Thọ là vô thường, chỗ đau này hãy đi đi”. Chỉ nói nhẹ như vậy thôi là hết cảm thọ, hết bệnh.