Hỏi: Kính bạch Thầy! Con thấy có một số quý tăng, ni khi thuyết pháp với tấm lòng rất tốt.
Nhưng vì pháp mà quí vị đó đọc được qua Thầy, Tổ ngày xưa như thế nào, thì học hỏi như thế đó.
Chưa hẳn là quí vị có tâm ác, lừa đảo phật tử đâu. Kính xin Thầy giảng.
Đáp: Pháp sai chứ người không sai; người không sai thì phải có trí tuệ; có trí tuệ thì mới nhận ra pháp sai. Pháp sai tức là pháp lừa đảo, dối gạt người. Nhận ra pháp sai mà cứ hành pháp sai tức là lừa đảo, lường gạt người. Vì thế, người mới vào tu là người tốt. Sau một thời gian tu học pháp sai biến họ trở thành người xấu.
Hằng ngày phải làm nghề lừa đảo: cúng bái, tụng niệm, cầu siêu, cầu an, v.v... Cầu siêu, cần an là một cái nghề làm giàu, có nhiều tiền một cách dễ dàng. Cho nên biết pháp sai nhưng các Thầy không bao giờ bỏ.
Người mới vào tu thì nghèo đến nỗi một đồng xu dính túi còn không có. Nhưng sau khi tu lâu có những kiến giải, họ đứng vào vị trí trụ trì, giảng sư, thì tiền bạc nhiều, danh vọng lớn, nên họ không thể bỏ những pháp sai, vì nhờ những pháp sai, pháp lừa đảo này mà họ sống trên nhung lụa.
Thế nên làm sao họ bỏ được.
Chúng ta không thể lường được những tu sĩ mượn tôn giáo để kinh doanh buôn bán, có khi còn buôn đồ lậu thuế. Những người này là những người không những buôn bán tôn giáo, mà còn buôn bán đồ trái pháp luật. Chỉ có một thời gian năm, ba năm sau, là họ cất chùa rất đẹp; họ sắm xe hơi, nhà lầu đàng hoàng; tủ lạnh, tivi cái gì ngoài đời có là họ cũng có hết.
Tóm lại, pháp sai dẫn người ta đi vào chỗ sai.
Pháp lừa đảo, dối gạt người sẽ dẫn người ta đi vào chỗ lừa đảo, dối gạt. Cho nên, kinh sách phát triển là kinh sách kiến giải của các nhà học giả xưa và nay, là những kinh sách mà mọi người cần phải được lưu ý. Vì đó là những kinh sách phi đạo đức, lừa đảo, dối gạt người. Biến người tốt thành người xấu, bằng chứng rõ ràng là những tu sĩ Phật giáo hiện giờ đang hành nghề phi pháp.