16- ĐẠI THỪA CÓ Ý ĐỒ DIỆT PHẬT GIÁO

Hỏi: Điều  thứ  hai,  thầy  Chơn  Quang  dẫn chứng lại ngài Ca Diếp và Ngài Phú Lâu Na tranh cãi nhau về những giới cần phải bỏ. Điều đó chứng tỏ rằng hai vị A La Hán chưa có thông suốt. Thầy Chơn Quang nói rằng trong khi hàng chư Thiên còn đồng ý với nhau được, quí vị A La Hán lại không đồng ý với nhau cho nên các vị đó còn sai, còn lậu hoặc, còn đủ các thứ. Kính xin Thầy chỉ dạy.

Đáp: Trong kinh Đại thừa Duy Ma Cật, ngoại đạo viết kinh này đã có ý đồ diệt Phật giáo bằng cách hạ bệ các bậc A La Hán hàng đại đệ tử đức Phật, trong đó có ông Xá Lợi Phất được đức Phật xem là người đệ tử trí tuệ đệ nhất.

Bây giờ đến thầy Chơn Quang cũng đi theo lối mòn của các Tổ, muốn dùng lý luận học giả để hạ bệ hai vị đại đệ tử A La Hán của Phật, ông Ca Diếp  và  ông  Phú Lâu  Na.  Thầy  Chơn  Quang không hiểu đó là những bài kinh do các giáo sĩ Bà La Môn lồng vào trong kinh sách Phật để diệt Phật giáo.

Như chúng ta đã biết, hai vị A La Hán, ngài Ca Diếp và ngài Phú Lâu Na là hai vị đại đệ tử của Phật, tu hành đã chứng quả A La Hán hẳn hòi. Giáo sĩ Bà La Môn bịa đặt ra câu chuyện bỏ những giới nhỏ nhặt, chứ giới luật là thiện pháp giúp người tu ly dục, ly ác pháp để tâm bất động trước các ác pháp, để được tâm giải thoát hoàn toàn, để tâm nhập Sơ Thiền. Và như vậy thì có giới nhỏ nhặt nào phải bỏ. Chỉ có một số tỳ kheo chạy theo dục lạc, mới a dua theo Bà La Môn mà tuyên bố bỏ những giới nhỏ nhặt.

Đối với hai vị A La Hán này, thì sự giải quyết bỏ những giới nhỏ nhặt đâu phải là việc khó, vì họ có đủ Tam Minh nên nhập vào Niết Bàn sẽ hỏi đức Phật bỏ những giới nào? Tại sao hai vị A La hán có đầy đủ thần thông, mà không làm điều này, lại còn tranh cãi với nhau không khác gì phàm phu? Đại Thừa có thủ đoạn nhưng không khôn ngoan, khi họ lồng vào những loại kinh này để lừa đảo tín đồ Phật giáo. Trí tuệ học giả tưởng giải của thầy Chơn Quang lọt vào cạm bẫy của Bà La Môn nên đã vô tình nối giáo cho Đại thừa hạ bệ những vị đại đệ tử của đức Phật một cách quá đáng. Hai vị đệ tử này đều từ giới luật mà đạt được quả A La Hán.

Không do Giới thì làm sao các ông có được Thiền định, có được Tam minh, chứng quả A La Hán.

Sao các ông lại bỏ những giới luật nhỏ nhặt?

Các bậc A La Hán đều do giới sanh ra, cho nên đức Phật nói: “Ta nói giới luật là nói tâm ly dục, ly ác pháp”. Nếu tâm không ly dục, ly ác pháp thì làm sao chứng quả A La Hán được, phải không? Cho nên các nhà Đại thừa đã dìm Phật giáo xuống. Thầy Chơn Quang không hiểu biết, bắt chước ngoại đạo diệt Phật giáo một lần nữa, khi nói các bậc A La Hán Thánh tăng của Phật giáo như kẻ phàm phu, không bằng chư Thiên. Đó là một lời phỉ báng Phật giáo tận cùng, sau này thầy Chơn Quang không thể tránh khỏi quả báo này. Các bậc Hòa Thượng tôn túc chỉ có vô tình xương minh Đại thừa mà còn chịu nghiệp quả khổ đau. Các vị A La Hán này sống một đời sống phạm hạnh, giới luật nghiêm chỉnh mà đến bây giờ không có một vị Hòa Thượng nào sống được bằng các vị đó, thế mà thầy Chơn Quang dám phỉ báng những bậc A La Hán.

Dám phỉ báng những bậc A La Hán như ngài Ca Diếp và ngài Phú Lâu Na tức là phỉ báng Phật giáo. Đức hạnh của ngài Phú Lâu Na khó có ai sanh kịp. Chúng ta hãy nghe đây:

Một hôm, Ngài Phú Lâu Na xin Phật để đi độ chúng sanh ở xứ Độc Ác Sunaparanta, thì đức Phật hỏi Ngài:

- Này Phú Lâu Na, xứ Sunàparanta là xứ thô bạo, nếu người xứ đó chửi bới nhiếc mắng ông, ở đây ông nghĩ thế nào?

- Nếu người xứ đó chửi bới nhiếc mắng con, ở đây con sẽ nghĩ: “Thật là hiền thiện”, vì những người đó không lấy tay đánh đập con.

- Nếu như người xứ đó lấy tay đánh đập ông, thì ông nghĩ sao?

- Nếu người xứ đó lấy tay đánh đập con, thời con sẽ nghĩ: “Thật là hiền thiện”, vì những người xứ này không đánh đập con bằng cục đất.

- Nhưng nếu họ đánh đập ông bằng cục đất, thì ở đây ông nghĩ thế nào?

- Vậy con sẽ nghĩ: “Thật là khéo hiền thiện”, vì những người xứ này không đánh đập con bằng gậy.

- Nhưng nếu họ đánh đập ông bằng gậy, thời ông nghĩ thế nào?

- Vậy con sẽ nghĩ: “Thật là khéo hiền thiện”, vì những người xứ này không đánh đập con bằng kiếm.

- Nhưng nếu những người này đánh ông bằng kiếm, thì ông nghĩ như thế nào?

- Con sẽ nghĩ: “Thật là hiền thiện”, vì những người này không đoạn mạng con với cây kiếm sắc bén.

- Nếu họ đoạn mạng ông với cây kiếm sắc bén, thì ông nghĩ thế nào?

- Vậy con sẽ nghĩ: “Thật là hiền thiện”, vì người xứ đó vẫn còn thương con.

Câu chuyện trên đã nói được đạo hạnh của một vị Thánh tăng không thể lường được.

Đến mức độ người ta giết ông, ông vẫn còn thương người ta. Một người như vậy là người đã ly dục, ly ác pháp hoàn toàn, thì làm gì còn tranh chấp những việc nhỏ nhặt đó.

Phải không hỡi các con? Mà ly dục, ly ác pháp đâu phải ly bằng ngôn ngữ được, mà phải ly bằng giới luật.

Đọc lại một đoạn sử của ngài Phú Lâu La, chúng ta thấy rõ ràng ông phú Lâu Na là bậc Thánh tăng. Không lẽ một vị Thánh tăng mà lại tuyên bố bỏ những giới nhỏ nhặt như vậy thì thật là vô lý. Đúng là lý luận này của ngoại đạo diệt Phật giáo.

Tóm lại, việc phỉ báng bậc Thánh tăng A La Hán đại đệ tử của đức Phật là một việc làm tội lỗi rất lớn đối với Phật giáo, đối với loài người.