15- CHIẾM ĐOẠT CHÙA

Hỏi: Kính thưa Thầy, ở miền Bắc có một vị tu sĩ xuất gia từ thuở ấu thơ, sau khi Bổn sư qua phần, để lại một ngôi chùa cho vị tu sĩ này, vị tu sĩ này khép mình trong khuôn khổ giới luật, qua hai cuộc chiến tranh chống Pháp và Mỹ vị này không bao giờ bỏ chùa, suốt 50 năm liên tục. Đến năm 1990, mắt lòa, chân chậm, vì lo tu hành nên không giao du với ai, thân cô thế yếu. Do đó, có một số cư sĩ nam và cư sĩ nữ đưa một vị sư khác đến cướp chùa của vị này.

Vì thân cô thân thế yếu, vị này đành phải giao chùa, nhưng quá buồn khổ, chẳng biết than thở cùng ai nên thắt cổ tự tử, may có người hay được mới cứu thoát. Thưa Thầy, đạo Phật ngày nay như vậy có đúng không?

Đáp: Tu sĩ đạo Phật ngày nay là tu danh, tu lợi, tu chùa to, tháp lớn, tu ăn, tu ngủ, tu xe cộ, tu quần áo, tu cấp bằng, v.v... Vì thế cướp nhà người khác là chuyện thường, không những ở ngoài Bắc, mà cả trong Nam cũng có.

Khi có chức vụ trong Giáo hội, tức là có quyền hành, thấy chùa nào có kinh tế dễ dàng, và nơi thị tứ thuận tiện giao thông là tìm cách đuổi vị trụ trì ấy đi. Nếu vị đó thân cô, thế yếu thì bị đuổi đi như thường, còn chỗ nào có thế lực thì họ không dám. Đó là hình ảnh tu sĩ Phật giáo Đại thừa hiện giờ là vậy. Họ không phải là những người tu giải thoát, mà là những người mượn chiếc áo tôn giáo làm ăn lớn.

Đối  với  Phật  giáo  Đại  thừa, chuyện  đó  là chuyện thường. Một vị Thầy Bổn sư chết, đám đệ tử tranh nhau chùa và phật tử. Biết bao nhiêu cảnh đau lòng trong các chùa Phật giáo Đại thừa mà chúng ta không thể kể hết được.

Nhưng chúng ta phải biết, nếu đạo Phật chân chính mất đi, thì đạo Phật tà giáo làm những điều sai trái biết bao nhiêu là chuyện mê tín, lừa đảo, và biết bao nhiêu là sự cướp giật lẫn nhau.

Nhìn Phật giáo thời nay, qua chiếc áo tu sĩ trông bệ vệ mà bên trong thì chẳng có gì, thật là đau lòng.