(Ngày 7 - 12 – 2006)
Kính gửi : Diệu Vân.
1/ Trong khi tu hành Thầy không bị ngáp, lúc nào cũng tỉnh, chỉ muốn đi ngủ là ngủ, chứ không có lười biếng
2/ Khi rữa tay có xắn tay áo, rữa tay xong là sửa áo lại.
3/ Lúc đang tu tập không làm việc chung với ai cả, chỉ ở không lo tu tập xả tâm và cũng không làm việc riêng một mình. Chỉ ngồi chơi xả tâm.
4/ Không tập thể dục, chỉ tu tập Thân Hành Niệm khi bị hôn trầm, còn không hôn trầm thì ngồi chơi .
5/ Ngồi yên tác ý giai đoạn đầu, giai đoạn sau ngồi chơi có niệm thiện hay niệm thanh thản, an lạc và vô sự thì để tự nhiên không động địa đến nó, chỉ trừ có niệm ác do tâm tham, sân, si, mạn, nghi thì diệt ngay liền bằngphương pháp tác ý chỉ cần vạch mặt tên niệm rõ ràng cụ thể thì tự nó đi mất.
6/ Không làm vi tính, ( Thời của Thầy chưa có vi tính) vì làm vi tính là không vô sự. Không vô sự phạm vào giới giới tướng hữu sự.
7/ Ăn uống, Thầy không có đồ ăn dư, vì mẹ Thầy cho thức ăn vừa đủ, nếu có thừa dư chút ít thì ráng ăn thêm cho hết không để lại, còn bữa nào ăn thiếu thì không đòi thêm.
8/ Trong thời gian tu rốt ráo những năm cuối cùng thầy là người vô sự hoàn toàn, không làm việc gì cả chỉ ngồi chơi gạn lọc tâm mình, không viết văn, không làm thơ, không đọc kinh sách, đến đổi tới giờ ăn cũng không nhớ, chỉ có mẹ Thầy mang đến cho ăn giờ nào thì ăn giờ nấy chứ không nghĩ phải nhớ phải ăn vào giờ ngọ.
9/ Sự cảm nhận của con là bị ý thức tưởng, nó làm tâm con không bất động.
10/ Con tu suốt đêm là tu phi thời không theo thời khóa của Phật, tự làm khổ thân tâm con mõi mệt.
11/ Tâm chưa định mà bắt thân định làm khỗ thân. Khi tâm định thì ngồi bao lâu cũng được, cần gì phải tập ngồi 2, 3 tiếng đồng hồ uổng phí công sức và chịu đau, tê chân.
12/ Thầy khác, con khác, Thầy nhờ mẹ giúp tu hành, còn con thì lo cho mẹ nên tu chẳng tới đâu .
13/ Tri vọng là có vọng liền buông mà không cần biết là vọng gì, còn xả tâm là do bốn pháp của Tứ Vô Lượng Tâm: từ, bi, hỷ, xả. Do lòng từ, bi mà xả ác pháp, xả tâm tham, sân, si, mạn, nghi. Cho nên xả tâm là phải hiểu rõ niệm, phải chủ động tâm mình với lòng từ, bi chân thật.
14/ Con không cần đổi chỗ.
15/ Lấy Chánh Kiến làm pháp hiệu là tuyệt vời, Lấy pháp hiệu Chánh Kiến làm chỗ nương tựa tu hành và dẫn lối vào đạo.
16/ Không cần ngồi bất động 2 tháng chỉ có ly dục ly ác pháp là tâm bất động. Tâm bất động không phóng dật là chứng đạo.
17/ Con đừng làm thơ văn hãy để tâm thanh thản, an lạc và vô sự, đó là con sống trong chân lí, bảo vệ chân lí. Sống trong chân lí, bảo vệ chân lí là hạnh phúc, là an vui, là ra khỏi nhà sanh tử luân hồi .
Người tu xong cũng vẫn sống trong chân lí này chứ không còn có cái sống nào khác nữa, cái chân lí nào khác nữa. Chân lí của con người chỉ có một chứ không có hai ba, Có hai, ba hay, có nhiều hơn nữa là không phải chân lí, đó là chân li ảo tưởng.
thăm và chúc con mạnh khỏe thường sống trong thanh thản, an lạc và vô sự.
Thân thương chào con.