TRẢ LỜI NHỮNG CÂU HỎI CỦA TUỆ HẠNH

Kính gửi: Tuệ Hạnh

1- Khi biết Phật pháp là đạo đức nhân bản – nhân quả, nên ai cũng muốn những người thân của mình đều nương vào Phật giáo để sống giới luật, đó là để chuyển hóa nhân quả nghiệp báo khổ đau, nhưng đạo Phật là đạo tự lực không ai cứu ai được, nhưng con có lòng thương những người thân của con thì nên khuyên họ quy y thọ giới, còn nếu họ không tự nguyện xin quy y mà con xin quy y thay thế cho họ rồi họ không giữ gìn giới luật, không dứt trừ nghiệp ác thì họ sẽ làm cho Phật giáo mất uy tín thì tội ấy sẽ về con, còn người thân con tự nguyện quy y mà không sống không giữ giới thì tội họ lãnh đủ.

2- Nếu Phật tử quy y thọ ngũ giới mà không giữ gìn năm giới nghiêm túc thì bị tội phỉ báng Phật pháp, quy y mà không thành đệ tử Phật.

3- Pháp danh con có nghĩa là trí tuệ và đức hạnh: Tuệ là trí tuệ; Hạnh là đức hạnh. Thầy lấy lời Phật dạy mà đặt pháp danh con: “Trí tuệ ở đâu là đức hạnh ở đó; trí tuệ làm thanh tịnh đức hạnh, đức hạnh là thanh tịnh trí tuệ”. Thầy đặt pháp danh con là muốn con sống giới luật nghiêm túc như Phật.

4- Muốn tu hành để chuyển đổi nhân quả nhất là về nam nữ gia đình phải mạnh dạn dứt khoát thẳng thắn, vì cuộc đời con người vô đạo đức, vũ phu thường hay lừa đảo, chửi mắng đánh nhau, phải cảnh giác.

5- Trong thời đức Phật không có kinh KIM CANG, kinh Kim Cang là kinh các Tổ thuyết. Kinh Kim Cang có nghĩa là lời dạy quý báu như hột soàn (Kim Cang có nghĩa là hột soàn) đụng đến vật gì thì vật ấy tan nát. Kinh này lý luận lý thuyết suông không thực hành được (Kinh nói láo)

6- Do tâm tham vọng của con người ai cũng muốn làm bá chủ vì thế mới chia Phật giáo ra Nam Tông, Bắc Tông, Đại thừa, Tiểu thừa

7- Ý thức phân biệt là có đối tượng, còn tưởng thức phân biệt là không có đối tượng.

Đi kinh hành có vọng tưởng khởi niệm là ý thức tưởng, còn đi kinh hành có lực đẩy hay có trạng thái hỷ lạc là hành tưởng và xúc tưởng hỷ lạc.

8- Bố thí Ba La Mật là bố thí mà không biết mình bố thí đó lối lý luận tánh KHÔNG của trí tuệ Bát Nhã. Kinh này dạy cho những người ở thế giới hư ảo chứ không dạy cho con người ở thế gian này.

9- Phật không có định Kim Cang, chỉ có Tổ mới có Kim Cang định, Định Kim Cang là định tưởng chứ không phải Tứ Thần Túc.

10- Thời đức Phật không có ông Duy Ma Cật, ông Duy Ma Cật chỉ là một nhân vật huyền thoại của Đại Thừa. Các Tổ dùng nhân vật này để lật đổ Phật Thích Ca Mâu Ni thay đức Phật Di Lạc vào ngôi giáo chủ.

11- Đó là những điều tưởng của Đại Thừa, ông Xá Lợi Phất không có móc mắt bố thí.

12- Con hãy nói với cô Liên Châu khi bệnh đau trở lại nên ngồi bán già nhiếp tâm an trú trong cánh tay đưa ra đưa vô với câu tác ý: “An tịnh thân hành tôi biết tôi đưa tay vô, an tịnh thân hành tôi biết tôi đưa tay ra” mỗi tay đưa ra đưa vô 5 lần rồi thay tay khác tu tập như vậy từ 10 phút đi nghỉ, nếu có sức khỏe thì tu tập đến 30 phút. Con nên khuyên cô giữ gìn tinh thần đừng sợ hãi, đừng dao động, và hướng dẫn cô cho cô biết rõ  các pháp là vô thường, là khổ, là vô ngã, không có pháp nào là cô, là của cô, là bản ngã của cô. Tất cả đều do nhân quả duyên hợp mà có sinh, có diệt. Con nhớ thay Thầy hướng dẫn và an ủi cô Liên Châu để cô không còn lo lắng, sợ hãi rất tội nghiệp, trong khi Thầy ẩn bóng.

13- Liên Hạnh, con hãy giữ gìn tâm trong sạch đúng năm giới của Phật dạy: 1- Không giết hại và ăn thịt chúng sinh; 2- Từ bỏ không lấy vật không cho; 3- giữ tâm thanh tịnh trong sạch không tà dâm; 4- không nói dối; 5- Không ham mê bài bạc cá cược rượu chè hút thuốc lá thuốc lào. Thì sẽ chuyển hết những gì người khác nghi ngờ con

14- Xá Lợi Phất đã vào Niết Bàn trước Phật thì đâu còn tái sinh nữa mà nói là tiền kiếp của NC. NC tự xưng mình là Xá Lợi Phật. Một vị Thánh Tăng trong thời đức Phật coi chưng mang tôi phạm thượng với bậc Thánh A La Hán. Xưng như vậy tôi lắm con ạ!

Thăm và chúc con tu tập xả tâm tốt

Thầy của con