(Ngày 23-11-2007)
Kính gửi: Phước Tồn
1- Trước khi nhận cơm phải đi một vòng trong tu viện là tập luyện OAI NGHI đi trong đoàn cho quen và cũng chính tập đi trong CHÁNH NIỆM TỈNH GIÁC.
2- Nếu con thấy con kiến bị nạn thì con nên dừng lại cứu con kiến đang bị các con kiến khác hại, khi cứu con kiến xong thì con tiếp tục đi sau đoàn.
3- Khi thấy có con kiến bị giậm thì con nên nhường cho các sư đi trước, còn riêng con giúp con kiến để tránh ra khỏi lối đi rồi con tiếp tục đi theo sau.
4- Khi thấy con kiến bị giậm mà bỏ đi luôn là thiếu đức hiếu sinh, không xứng đáng là đệ tử của Phật.
5- Thời gian thọ thực là tùy theo người ăn nhanh và ăn chậm, nhưng dù nhanh hay chậm cũng chỉ trong 1,30 giờ mà thôi. Vì trong 1,30 giờ có 30’ tụng niệm và ước nguyện, cho nên ăn chỉ có 1 giờ. Một giờ ngồi ăn là đủ sức tỉnh giác trong bữa ăn không thiếu không thừa. Còn ăn uống loại cứng loại mềm, ăn trước hay sau là tùy người ăn chứ không có giới nào cấm.
6- Khi ăn chung nhau thì phải chờ đợi nhau, đó cũng là pháp tu tập đức nhẫn nại. Người ăn trước thì ngồi tại chỗ giữ tâm chánh niệm tỉnh giác xả tâm chướng ngại đợi chờ, cũng như người ăn sau cũng giữ tâm chánh niệm xả tâm chướng ngại để cứ tự nhiên ăn cho đến khi xong, chứ không phải bớt cơm hay bỏ cơm như con đã nói. Cách thức con hỏi trong thư không phải là người tu tập chánh niệm tỉnh giác xả tâm ly dục ly ác pháp.
7- Vì thân con có bệnh nên không được phí thời gian nhiếp tâm an trú tâm trên mọi thân hành để xả bệnh, đó là điều cần thiết của con.
8- Đi trong Tăng đoàn mà bị nặng đầu không phải do chỗ tu tập tỉnh giác mà do đi chưa quen trong chúng rồi sinh chướng ngại tâm, chứ đi nhanh đi chậm khi tu tập tỉnh giác chánh niệm vẫn dễ dàng không có khó khăn, chỉ vì con đi chậm tập tỉnh giác quen rồi đến khi đi nhanh thì không tỉnh giác, đó là tập sai pháp. Pháp tỉnh giác chánh niệm tu trong những oai nghi: đi, đứng, nằm, ngồi, nói, nín, ăn, uống, ngủ nghỉ, nhanh chậm và hơi thở bình thường, dài, ngắn đều tu tập được cả.
9- Nghĩa là người khất sĩ không được dùng đồ vật để giành tức là đồ vật thừa hai thì không được, chỉ một mà thôi, tọa cụ dùng để ngồi và nằm chỉ một miếng vải dài 2,00m khổ 0,80m hoặc 0,60m, xếp lại dùng để ngồi, trải ra dùng để nằm. còn nếu dùng hai miếng, một miếng dài, một miếng ngắn là có vi phạm. Hiện giờ ở trong tu viện nên tập ba y một bát trả lại đồ mền mùn gối chăn chiếu cho tu viện để tập làm quen với đời sống ba y một bát thiểu dục tri túc, còn để đồ đạc nhiều là không đúng hạnh của người khất sĩ, tức là sống không buông xả. Sống không buông xả đi tu làm gì cho uổng một đời.
10- Nói lén lỗi người khác là có lỗi, còn người ta cầu xin mình chỉ lỗi mà mình chỉ lỗi cho họ sửa để trở thành người tốt, ở giữa đại chúng thì không có lỗi gì cả, chỉ nói lén lỗi người khác sau lưng họ là con có lỗi, con là người xấu. Cho nên ngày thỉnh nguyện sám hối là ngày giúp chúng ta khắc phục những lỗi lầm để không còn lỗi lầm nữa.
Lời dạy của Phật:“Thấy lỗi mình đừng thấy lỗi người”, đó là một phương pháp xả tâm tuyệt vời; đó là một phươn pháp để tâm quay vào quán Tứ Niệm Xứ (Trên thân quán thân để nhiếp phục tham ưu) nhờ quán như vậy tâm không phóng dật. Còn ngày bố tát thỉnh nguyện là ngày tự nguyện, tự giác sửa mình trong giới luật Phật, phải quỳ trước giữa đại chúng phát lồ tự khai những lỗi lầm của mình và xin chừa bỏ không vi phạm nữa. Sau khi phát lồ xong liền cầu xin mọi người khác trong đại chúng chỉ cho những điều mình vi phạm giới luật để mình biết và giữ gìn không vi phạm giới luật nữa. Trong giờ phút người bạn đồng tu phát lồ sám hối thì mình chỉ thẳng những lỗi lầm phạm giới luật của người bạn, đó là mình không nói xấu, nói lỗi người, mà giúp nguời từ xấu trở thành tốt; đó là ân nghĩa; đó là một việc làm tốt, một việc là rất cần thiết của mọi người đang tu học. Bởi vì mình tốt mình cũng muốn bạn mình tốt theo.
Người ta không xin mình chỉ lỗi mà mình chỉ lỗi người là mình sai, Ở đây nơi phát lồ sám hối mà có người chỉ lỗi là mình phải biết ơn người chỉ lỗi cho mình.
11- Đồ ăn không cất giữ một món nào trong thất cả, dù là muối tiêu, muối ớt, muối xả v.v….cũng không được cất giữ, phải nhớ kỹ những điều này.
Thăm và chúc các con tu tập xả tâm tốt.
Thầy của con