Ngày 7 tháng 10 năm 2006
Kính gửi: Các con thương mến
Thầy lúc nào cũng đang ở bên các con. Đời sống của Thầy cũng ăn ở bình thường, các con đừng lo. Hiện giờ Thầy đang biên soạn tập III Văn Hoá Phật Giáo Truyền Thống.
Có ở ẩn, mới có thời gian viết sách đạo đức; mới làm lợi ích cho đời, nếu không ở ẩn rất khó hoàn thành những bộ sách đạo đức lớn.
Đến giờ này các con chưa xác định được giờ giấc tu hành nữa sao?
Các con hãy lắng nghe cho kỹ, Thầy sẽ chỉ dạy cho các con tu tập không còn tu tập sai lạc nữa. Thời gian gấp rút không còn dài; không còn tu theo thời khóa như thời khóa Thọ Bát Quan Trai nữa. Bây giờ là các con tu tất cả thời gian, chỉ trừ ngoài ra giờ đi ngủ.
Lúc bây giờ là lúc các con tu tập XẢ TÂM CHƯỚNG NGẠI PHÁP nên không còn tu theo thời khoá nữa. Các con hãy nghe cho kỹ:
1- Khi nào thân có bệnh thì các con đem pháp Định Niệm Hơi Thở ra mà tu tập nhiếp tâm và an trú tâm để đẩy lui bệnh khổ ra khỏi thân.
2- Khi nào tâm trạo cử, phóng dật thì các con tu tập pháp Tứ Chánh Cần ngăn ác diệt ác pháp xả tâm ly dục ly ác pháp, còn nếu tâm không niệm thì nên trên pháp môn Tứ Niệm Xứ (Trên thân quán thân trong bốn oai nghi để nhiếp phục tâm vi tế ưu phiền)
3- Khi nào tâm thanh thản, an lạc và vô sự thì các tu tập pháp Xả Tứ Vô Lượng Tâm.
4- Khi nào tâm bị hôn trầm, thùy miên, vô ký thì tu tập pháp Thân Hành Niệm, pháp Chánh Niệm Tỉnh Giác hay pháp môn rèn luyện nghị lực.
Cứ như vậy các con tu tập sẽ chứng đạo ngay liền. Quả A La Hán là ở chỗ biết xả chướng ngại pháp thì tâm sẽ vô lậu hoàn toàn.
Giữa việc tu tập mà công việc hiện tại của các con muốn cho hợp lý thì không có gì khó khăn cả, nhất là Thanh Quang.
Tu tập ở đây là xả những chướng ngại pháp, còn giải quyết công việc là dùng tri kiến giải thoát thì cũng như tu tập xả tâm có gì khác đâu mà các con ngại. Cho nên tu theo đạo Phật là sống xả tâm cho hết lậu hoặc, chứ có tu tập cái gì đâu. Lậu hoặc còn là còn tu tập; lậu hoặc hết là hết tu tập; hết tu tập là chứng quả. Tu đúng là giải thoát, giải thoát là chứng quả A La Hán. Cho nên đang tu cũng thấy giải thoát, chứng quả cũng thấy giải thoát. Chỉ những người không biết pháp tu mới thấy tu khác, chứng quả khác.
Ở đây các con nên hiểu có tu là có giải thoát, tu ít giải thoát ít, tu nhiều giải thoát nhiều. Có giải thoát là có chứng đạo, dù chứng đạo trong một phút, một giây cũng là chứng đạo. Nhưng khi chứng đạo được từng giây, từng phút thì sẽ chứng đạo từng giờ, từng ngày, từng tháng, từng năm và suốt cả đời. Như vậy chứng đạo đâu phải khó, phải không các con ?
Còn hai tháng nữa là đến ngày mãn khoá tu tập chứng đạt chân lý. Vậy các con hãy đóng cửa thất giữ độc cư trọn vẹn, theo đúng lời thầy dạy đừng tiếp duyên với mọi người. Riêng Thanh Quang được ngoại lệ khi cần tiếp duyên về việc in kinh sách mà thôi còn tất cả duyên khác thì không nên tiếp duyên mà phải vắng bặt, luôn luôn phải giữ gìn hạnh độc cư cho trọn vẹn trong lúc quyết định cho một đời tu hành của mình phải đi đến rốt ráo viên mãn.
Sáu mươi ngày chuyên ròng xả chướng ngại pháp thì các con sẽ thấy Phật pháp vi diệu vô cùng, chứng đạo trước mắt không còn xa nữa.
Thanh Quang con đừng lo tất cả kinh sách xin phép được hay không là do phước của chúng sinh, chúng ta đã làm hết sức mình rồi. Hãy lo cứu mình con ạ! Nổ lực tu tập xả tâm đừng để tâm duyên ra ngoài không lợi ích gì cho con cả.
Thăm và chúc các con thân tâm thanh thản, an lạc và vô sự. Nhớ tu tập xả tâm cho tốt, đừng để một chút xíu chướng ngại nào trong tâm .
Thân thương chào các con