101-PHÁP TU DẪN TÂM VÀO ĐẠO. TL Thích Thông Lạc

PHÁP TU DẪN TÂM VÀO ĐẠO

Các con nên nhớ, câu tác ý là câu Dẫn Tâm Vào Đạo. Vậy đạo là cái gì? Đạo là chỗ thân tâm không còn đau khổ. Trả lời như vậy các con có hiểu chưa? Nếu các con chưa hiểu, thì nên xét nghiệm lại thân tâm các con hiện giờ, về tâm có giận hờn, buồn phiền, lo lắng, thương nhớ, sợ hãi hay không? Nếu không thì nó đang im lặng, thanh thản và vô sự đó; về thân các con có cảm nhận bệnh tật đau nhức chỗ nào không? Nếu không là nó đang an lạc và vô sự.

Như vậy, Đạo Giải Thoát là chỗ “thân tâm bất động, thanh thản, an lạc và vô sự”. Cho nên, dẫn tâm vào đạo là dẫn tâm vào chỗ “Thân Tâm Bất Động, Thanh Thản, An Lạc Và Vô Sự”.

Ví dụ 1:

              1- Cậu bé - Cậu bé dụ như Các Con.
              2- Sợi dây - Sợi dây dụ như Câu Tác Ý.
              3- Con trâu - Con trâu dụ như “Thân Tâm Bất Động, Thanh Thản, An Lạc Và Vô Sự”.

              I. Khi các con Muốn Tác Ý, đó là cậu bé nắm lấy sợi dây cột con trâu.
              II. Khi các con Đang Tác Ý là cậu bé dắt trâu.
              III. Khi con trâu bước đi, là “Thân Tâm Bất Động, Thanh Thản, An Lạc Và Vô Sự”.

Ví dụ 2:

              1- Tác ý
              2- Ngón tay chỉ
              3- Mặt trăng sáng

I. Tác Ý: Bắt đầu vào tu tập, các con đã chọn chỗ nơi yên tịnh vắng vẻ, ngồi bán già hay kiết già, hay ngồi bất cứ trong tư thế nào nhưng lưng phải thẳng, không nên khòm lưng, cúp cổ hay nghiêng đầu, hoặc cúi đầu hay ngưỡn cổ. Đặc biệt, ngồi hay đi hay đứng, đầu, lưng không được cúi khòm, mà phải giữ gìn ngay thẳng.

Sau khi giữ gìn lưng ngay thẳng, thì các con để cho thân tâm yên lặng 1 phút, rồi mới tác ý rõ ràng từng chữ một như: “Tâm Bất Động, Thanh Thản, An Lạc, Vô Sự”, khi tác ý xong, giữ tâm yên lặng, thì lúc bấy giờ tâm sẽ biết hơi thở ra vô một cách tự nhiên.

II. Ngón Tay Chỉ: Hơi thở ra vô là ngón tay chỉ mặt trăng. Cho nên, khi tác ý xong, mà tâm các con chỉ chú ý trong hơi thở thì có khác nào các con tu tập Định Niệm Hơi Thở, đó là tu tập sai. Các con tu tập như vậy là các con tu tập Định Niệm Hơi Thở, chứ không phải tu pháp Dẫn Tâm Vào Đạo. Dẫn tâm vào đạo là lúc bấy giờ các con Nương Vào Hơi Thở để biết Tâm Bất Động. Các con biết cách tu tập như thế này chưa?

III. Mặt Trăng: Mặt trăng chính là Tâm  Bất Động của các con. Như vậy, nương hơi thở để nhìn mặt trăng, chứ không phải chỉ biết có hơi thở ra vô; biết có hơi thở ra vô là tu tập sai pháp, không đúng pháp Dẫn Tâm, vì vậy vọng tưởng, hôn trầm thường đến thăm viếng các con.

Tất cả những sự trình bày của các con đều là tu sai pháp, tu pháp này lẫn sang pháp khác. Thật tội nghiệp cho các con quá!

Phải bền chí, kiên gan tu tập lại, đừng theo kiến giải của mình mà tu pháp này pháp khác. Nhất là tự kiến giải ra tu tập thì còn xa muôn dặm. Phải theo lời Phật dạy: Sống Trong Hạ Liệt Không Thể Chứng Đạt Cái Cao Thượng. “Này các thầy tỳ kheo! Không phải sống với cái hạ liệt có thể đạt cái cao thượng”. (Trang 57, Tương Ưng tập 2)

Như vậy, đức Phật đã xác định rõ ràng: Một người sống trong hạ liệt, mà muốn chứng trong cái cao thượng thì không thể nào chứng đạt được. Vậy sống trong hạ liệt là sống như thế nào?

Sống hạ liệt là sống chạy theo dục lạc thế gian, tâm còn đầy tham, sân, si, mạn, nghi; tâm chưa sống ly dục ly ác pháp, mỗi chút mỗi phiền não, giận hờn khổ đau; tâm còn ham muốn cái này cái kia. Hằng ngày tâm còn phóng dật thấy cái này cái kia. Thấy cái này cái kia tâm đều muốn nhìn, ngó, lưu ý, thì làm sao chứng đạt được cái cao thượng được.

Cho nên quý thầy, quý cô tu tập thì tốt, nhưng không chứng đạo là vì hay nhìn ngó ra ngoài. Tại sao quý thầy, quý cô không nhìn ngó vào thân tâm của mình, mà lại nhìn ngó ra ngoài? Nhìn ngó ra ngoài có ích lợi gì?

Khi quyết tâm tu tập để làm chủ sinh, già, bệnh, chết, thì hãy nhìn vào thân tâm của mình để làm chủ nó, nếu nó làm sai hay làm đúng thì chúng ta đều biết liền; biết sai thì ngăn chặn lại không làm theo; biết đúng thì tăng trưởng và làm theo cho thân tâm mỗi ngày một tốt hơn.

Nhờ chúng ta biết tập sống như vậy, nên từ chỗ sống hạ liệt trở thành sống thanh cao, còn nếu không biết sống như vậy, thì sống từ cái hạ liệt này sẽ mãi mãi sống trong cái hạ liệt khác. Cho nên, đức Phật mới dạy như vậy: “Sống trong hạ liệt không thể chứng đạt cái cao thượng”.  Dù chúng ta muốn tu chứng đạt giải thoát, mà cứ sống trong hạ liệt thì tu vô lượng kiếp cũng chẳng đi đến đâu.

Thầy dạy Pháp Dẫn Tâm Vào Đạo là pháp cao thượng, vì thế các con muốn chứng đạo phải sống cao thượng, thì mới tu tập không sai.

                                                                                                                                 Kính ghi
                                                                                                                         Thầy của các con.