Nhờ gặp được Chánh pháp tôi đã khỏi bệnh ung thư cổ
Kính thưa quý vị Tôn Túc, Hoà Thượng,Thượng Toạ lãnh đạo Trung ương giáo hội, cùng quý Tăng, Ni nam nữ cư sĩ Việt Nam!
Bản thân tôi là thương binh hạng nặng có một người phục vụ, biết bao nhiêu căn bệnh hiểm nghèo đe doạ tính mạng, thế mà nhờ gặp được Chánh Pháp của đức Phật qua bậc Thầy tu chứng, Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Thông Lạc, Ngài đã chỉ dạy cho tôi tu tập, chỉ trong vòng 20 ngày tôi đã đẩy lùi được ổ bệnh trên. Đã 11 năm nay tôi không hề đi viên, không hề dùng thuốc. Việc làm của tôi có Phật tử cũng như người thân và dân làng nơi tôi ở chứng kiến, tôi chẳng dám nói sai. Thấy được lợi ích như vậy nên tôi mạo muội viết mấy dòng này gửi lên trang mạng để có ai hữu duyên được đọc, được nghe và thực hành như bản thân tôi là đều được như ý muốn. Tất cả cũng vì sự trường tồn của Chánh Pháp tôi xin ghi lại mấy dòng, có gì không phải xin quý vị lượng thứ!
Tỳ-kheo Thích Nguyên Tánh
Chánh Phật Pháp vắng mặt trên thế gian nên loài người phải khổ đau bất tận
Ở trên thế gian này
Biết bao chuyện đau lòng
Nói làm sao cho hết
Vì Chánh Pháp đức Phật
Đã bị Tổ thủ tiêu
Người ta biến chùa chiền
Thành nơi kinh doanh Phật!
Chuyện một người tình nọ Để thỏa mãn thú tính,
Giết người yêu của mình Khi người yêu đã chết.
Cắt thi hài nhiều mảnh Trong cả hai trường hợp
Nhằm mục đích phi tang. Trường hợp này nặng hơn,
Đây có phải do ma Phạm cả hai giới liền
Hay do vì con người Sát sinh và tà dâm,
Phạm năm điều Phật dạy? Là nguyên nhân gây khổ.
Là năm điều giới đức, Có ai dám chối cãi,
Không sát sinh ăn thịt Dám đổ lỗi ma, quỷ
Thực hành đức hiếu sinh. Hay mồ mả ông cha
Nếu mà thanh niên này Hay Ngọc Hoàng, Thượng Đế,
Biết vào chùa quy y Hay Tam Tòa Thánh Mẫu
Và thọ trì năm giới, Hay hướng cửa, hướng nhà
Chỉ cần giới thứ nhất Hay giờ tốt, giờ xấu
Họ đã thoát tử hình, Hay tại ngày đầu năm
Thì hạnh phúc biết bao. Người xông đất nặng vía
Và còn kinh hoàng hơn Hay tại hạn Thái Bạch
Có một gã nhân tình Kế Đô và La Hầu
Khi lấy hết bạc vàng Vân vân và vân vân…
Liền lột cả áo quần
Chỉ có nghiệp ác, thiện Được hạnh phúc an vui.
Tự mình làm mình chịu Qua bài kệ sau đây:
Kêu van ai bây giờ? “Điều mẹ cha, bà con,
Thế mà người vô minh Không có ai làm được,
Cứ đổ cho Thần Thánh Tâm hướng Chánh làm được,
Để có bao nhiêu tiền Làm được tốt đẹp hơn.”
Vào túi thầy chùa hết. Những lời dạy hơn vàng,
Đúng như lời Phật dạy: Thế mà sao thầy chùa
"Kẻ thù hại kẻ thù, Mang danh đệ tử Phật,
Oan gia hại oan gia, Sao không dạy Phật tử,
Không bằng tâm hướng tà, Mà đem kinh các Tổ
Gây ác cho tự thân." Dạy “cầu siêu, cầu an?”
Còn ai theo Chánh Pháp
- - - (4) - - -
Từ Chân Lý thứ nhất Có thần thông pháp thuật
Đức Phật dạy rõ rằng Hãy cầu cho đá nổi,
"Cầu không được là khổ." Và giọt dầu kia chìm
Phật dùng hai ví dụ Xem thử làm được không?
Hòn đá và giọt dầu Ví như kẻ ác kia
Để minh chứng những ai Hay nghiện ngập rượu chè,
Không tự lực cứu mình Từ đó mà sinh bệnh.
Mà chuyên lo cầu khấn Nếu mình không bỏ rượu,
Nghiệp ác như hòn đá Chỉ nương nhờ thần, thánh
Bỏ xuống nước là chìm, Hỏi xem các vị đó
Nghiệp thiện như giọt dầu Có cứu mình được không?
Cho xuống nước nổi lên. Luật nhân quả rõ ràng,
Nếu có trăm ngàn người Thế mà tin thầy chùa
Dù đã tu chứng đạo Mất tiền còn mang tội.
Chánh Pháp Dựng Lại Rồi, Trách "Ai" Sao Hững Hờ!!!
Qua đây ta đủ biết Sao Giáo hội không làm,
Tà đạo thật hiểm nguy Còn chần chờ gì nữa,
Sao Giáo hội Trung ương Để cứu nhân thế độ
Không ngăn cản các chùa Lỗi này thuộc về ai?
Hành những nghề mê tín? Nếu không bộ kinh gốc
Để người đời nhầm lẩn Của Hòa Thượng Minh Châu,
Chẳng biết đâu Chánh, Tà. Phải công bố đình chỉ
Kinh Phật dạy rõ ràng Đừng cho Phật tử đọc.
Còn những lý do gì, Nếu mà cho họ đọc,
Không mau mau loại bỏ? Họ biết rõ chánh tà
Như lời đức Phật dạy: Thì Giáo hội Trung ương
"Điều mẹ cha bà con, Chẳng còn mặt mũi nào
Không có thể làm được Mà nắm quyền lãnh đạo.
Tâm hướng chánh làm được Các vị tu chưa chứng,
Làm được tốt đẹp hơn." Thì lãnh đạo ai đây?
Vì đức Phật dạy rằng Hỏi tại sao lại thế?
Chưa chứng mà dạy người, Đức Phật dạy làm chủ
Thì cũng chẳng khác nào Sống chết ở chỗ nào?
Người chưa từng biết bơi Sao các vị lặng im
Mà cứu người chết đuối. Khi có bậc tu chứng,
Sao chúng tôi dám nói? Có sách vở giáo án
Vì tại chùa Quán Sứ Nhà Xuất bản Tôn giáo
Là nơi Giáo Hội đóng Cho in ấn đàng hoàng,
Còn kinh doanh tấu sớ Sao các vị làm thinh,
Để giải hạn cầu an Không dám tuyên bố ra
Mà sao chẳng thấy an Cho Phật tử được biết?
Thấy toàn là bệnh tật Tu là kết quả liền,
Kể cả các Hòa Thượng. Kể cả bệnh ung thư
Có chức danh vĩ đại Như chúng tôi đã bị
Vẩn phải bị ung thư Mà vẫn đẩy được lùi.
Chánh Pháp là Thần Dược Làm lợi ích nhiều người
Hơn ngọc vàng báu châu. Không tốn kém bạc tiền
Cứu con người thoát khổ Mà bệnh tật tiêu trừ.
Sao không dám công bố, Xin Giáo Hội Việt Nam
Để cho họ bất an, Hãy thẳng thắn công bố
Gây hoang mang dao động? Không những cho Việt Nam
Nếu Đức Thầy Thông Lạc Mà trên toàn thế giới
Tu không đúng của Phật “Nước Việt Nam anh hùng,
Thì đề nghị Giáo hội: Đã có người tu chứng”
Lấy quyền sinh, quyền sát Như đức Phật thuở xưa.
Cho giải tán ngay đi Là vinh dự lớn lao,
Cứ úp mở làm gì? Cho đất nước Việt Nam
Để mang thêm tội lỗi. “Đã có Phật ra đời”,
Nếu như Thầy tu chứng Thì quý hóa biết bao.
Đã làm chủ sống chết Công đức không nghĩ lường.
Như đức Phật ngày xưa
Để cứu dân Việt Nam Nếu không được công bố,
Trong khi bệnh tràn lan Thì sách, Kinh Trung Bộ
Không có thuốc để chữa, Hòa Thượng Minh Châu dịch
Trong khi đó pháp Phật Sao không thủ tiêu đi,
Là thần dược cứu người Lại xuất bản làm gì?
Thì lãnh đạo Trung ương, Để lộ ra những người
Người làm mẹ, làm cha Phỉ báng kinh sách Phật.
Lại không công bố ra Theo kinh sách của Tổ,
Để mọi người được biết. Tất không sớm thì muộn,
Để họ theo Chánh Pháp Không giấu được họ đâu.
Lợi ích biết chừng nào Quý vị chớ chần chừ,
Có phải không quý vị? Mang hậu quả không tốt.
Vậy chúng ta muốn thoát Là có kết quả ngay
Những thảm trạng kể trên. Mọi người thoát hai nơi,
Chúng ta hãy cùng nhau Nhà tù và Bệnh viện.
Bảo vệ cho bằng được Sóng thần và bão tố,
Những điều đức Phật dạy Động đất và chiến tranh,
Ở trong bốn Chân Lý Mọi tệ nạn hoành hành
Khi đức Phật tu chứng Đều được đẩy lùi hết.
Để cùng nhau luận bàn. Lúc đó nước Việt Nam
Những khi tin tưởng rồi Là Thiên Đàng, Cực Lạc
Áp dụng vào thực hành Không phải tìm đâu xa!.