Bây giờ các con chỉ ôm pháp Như lý tác ý để ngăn và diệt cho hết các ác pháp trong tâm. Tâm còn niệm nào thì tác ý để cho nó tạo thành lực ý thức. Đó là pháp tu Thầy dạy cho các con để các con tu làm sao cho tâm các con trở nên bất động, không có vọng tưởng. Không vọng tưởng mà đúng pháp chứ nếu các con tu tập bất cứ pháp nào dù được không vọng tưởng nhưng lại sai pháp, thì sẽ không nhập Chánh Định của Phật giáo được bởi lực ý thức của các con chưa đủ. Vậy nên các con cần tập luyện cho lực ý thức có đủ. Bởi vậy, các con cần tác ý nhiều cho nó tạo lực ý thức, nhưng không phải ngồi mà tác ý hoài dù không có niệm nào, làm như người điên ngồi nói lảm nhảm hoài. Có niệm thì mới tác ý còn khi đang không niệm thì cứ để cho nó tự nhiên, không được tác ý vì tác ý là làm cho tâm bị động bởi câu tác ý. Tác ý là chỉ khi nào có đối tượng. Có đối tượng mới tác ý để làm cho lực ý thức sinh khởi. Hơn nữa tác ý mà không có đối tượng là bị tưởng, là bị bệnh tưởng.
Trong pháp môn Niệm Phật, người mới tu mà niệm Phật được nhất tâm là bị ý thức ngưng hoạt động; ý thức bị ngưng thì tưởng thức sẽ hoạt động, nhìn đâu cũng thấy cõi Cực Lạc, nhìn đâu cũng thấy có Phật Di Đà, có chư vị Bồ Tát là bị điên khi không còn ý thức mình đang trong thực tế cuộc sống trong đời. Cho nên, tu phải biết cách tu. Không biết cách tu, lại dạy cho người tu trong sự tối tăm đó thì sao tránh được sanh bệnh tưởng? Họ chỉ căn cứ vào kinh cho là Phật dạy tu như vậy, như kinh Di Đà chẳng hạn. Nếu không có người tu chứng thì ai làm sao vạch cho thấy cái sai của kinh sách như vậy, vì ai cũng tin là pháp này do Phật tu và thuyết lại cho người sau. Trong kinh còn ca tụng pháp tu Niệm Phật này phù hợp với thời đại, dễ tu dễ chứng, ai tu cũng được, ai tu cũng có thể chứng được. Những ca tụng đó làm cho ai nghe cũng ham thích pháp, cũng thực hành vì quá dễ thực hành trong mọi hoàn cảnh. Cõi Cực Lạc lại có vô số điều vui sướng mà cõi này không thể có. Bây giờ, trong số các con đã có người, thay vì niệm danh Phật, họ lại niệm câu tác ý. Thật không thể tưởng có những người tin pháp tác ý của Phật một cách sai lạc như vậy.
Bây giờ các con chỉ còn tu pháp tác ý: Vọng tưởng nhiều tác ý nhiều, vọng tưởng ít tác ý ít, không vọng tưởng không tác ý chỉ ngồi tác ý yên lặng theo dõi cái yên lặng đó.
Nhớ như vậy mà tu!