LỜI NÓI ĐẦU

Xin chào các bạn thân mến. Kính thưa các bạn! Mục đích của các bạn về đây là tìm con đường chân chánh của đạo Phật, để cứu mình thoát vòng đau khổ của kiếp làm người, chứ đâu phải các bạn về đây để tìm cái ăn, cái ngủ...

Ở đây đâu phải là nơi giải trí, nên có gì vui. Phải không hỡi các bạn?

Nếu các bạn thích vui, thích nói chuyện thì ngoài đời không thiếu gì trò vui, không thiếu gì chuyện để các bạn nói. Còn ở đây thì ngược lại, không có trò gì vui cả, mà còn phải sống im lặng, im lặng như Thánh.

Có như vậy các bạn mới thật sự sống với nội tâm của mình, sống cho mình; có như vậy các bạn mới thấy được sự Thanh Tịnh của thân tâm trong không gian và thời gian; có như vậy các bạn mới thấy được tâm của mình Tỉnh Thức trong từng hành động thân, khẩu, ý; có như vậy các bạn mới nếm được mùi vị giải thoát của đạo Phật; có như vậy các bạn mới thấy Tâm Bất Động trước các pháp và các cảm thọ của chính mình; có như vậy các bạn mới thấy được Tâm Định Trên Thân; có như vậy các bạn mới thấy được sự giải thoát của đạo Phật chân thật và rất là tuyệt vời, không thể có bút mực nào hay ngôn ngữ nào diễn tả được sự giải thoát ấy.

Các bạn hãy nhớ kỹ, cứ tu tập cho “đúng pháp”, sống cho “đúng hạnh”, thì sự giải thoát kia sẽ đến với các bạn, đến một cách rất hồn nhiên. Nếu các bạn sống không đúng hạnh, tu không đúng pháp, thì các bạn đừng mong hưởng mùi vị giải thoát của đạo Phật. Mùi vị giải thoát của đạo Phật không phải giới luật, không phải thiền định, không phải trí tuệ, không phải Niết bàn, Cực lạc, mà cũng không phải Phật tánh, Tánh giác hay là Giác ngộ, mà chính là tâm không phóng dật. Tâm không phóng dật mà đức Phật xác định: “Ta thành Chánh giác là nhờ tâm không phóng dật, muôn pháp lành đều do nơi đó sinh ra”.

Tâm không phóng dật là gì?

Tâm không phóng dật là tâm định trên thân; là tâm định tỉnh; là tâm nhu nhuyễn dễ sử dụng; là bất động tâm trước các pháp và các cảm thọ.

Như vậy, các bạn đã thấu rõ “hạnh ly” và “pháp ly” đều là quan trọng cho sự tu tập của các bạn. Nếu hai điều này mà chỉ tu tập tốt có một điều, thì sự tập của các bạn chẳng có kết quả gì.

Nếu bạn giữ gìn giới hạnh nghiêm chỉnh mà tu sai pháp, thì đời đời, kiếp kiếp bạn vẫn còn duyên tu mãi trong chánh pháp của Phật, còn nếu giới luật không nghiêm chỉnh, dù có tu đúng pháp, thì bạn cũng sẽ không bao giờ có giải thoát.

Nếu bạn tu tập đúng pháp mà giới luật không nghiêm chỉnh, thì đời đời kiếp kiếp bạn sẽ mất hạt giống chánh pháp. Cho nên, Giới hạnh quan trọng đệ nhất, còn Pháp tu cũng rất là quan trọng chứ không thể coi thường, vì tu sai sẽ rơi vào thế giới tưởng, và như vậy là bước đường cùng của sự tu tập.

Đến đây, chúng tôi xin chúc các bạn sống đúng Hạnh, tu tập đúng Pháp để thành tựu viên mãn (chứng quả A La Hán).

Kính ghi

Trưởng lão Thích Thông Lạc