THƯ GỬI LIỄU THIỆN

(Ngọc Tuyền Sơn 30 - 10 – 2006)

Kính gửi: Liễu Thiện

Con hãy thông báo cho cô Liễu Vân biết để cô an tâm hơn hay gửi bức thư này đến cũng được. Tất cả mọi sự việc xảy ra thuận hay nghịch đều là do duyên nhân quả của chúng sinh. Nếu phước báu của chúng sinh đầy đủ thì chúng ta xây dựng nền đạo đức của Phật giáo rất dễ dàng, còn nếu không đủ thì chúng ta phải vất vả nhiều hơn. Nhưng sự vất vả ấy mới nói lên được lòng nhiệt tâm của chúng ta đối với Phật pháp; mới nói lên được lòng yêu thương của chúng ta đối mọi người. Còn ngược lại các con tức giận, nói điều này, luận điều kia, nói qua, nói lại, nói xấu người khác là các con đã làm mất đức hạnh của các con.

Bởi vì những việc làm của các con là vì Phật pháp được trường tồn, là vì lợi ích cho mọi người, chứ đâu phải vì lợi ích cho riêng cá nhân của các con. Vì vậy, các con hãy hân hoan bắt tay và vượt qua những khó khăn, gian nan thử thách trong những việc làm này.

Với việc làm này duy nhất là nội bộ chị em của các con phải cảm thông những sự khó khăn, phải đoàn kết và thương yêu nhau, không nên cố chấp tranh cãi hơn thua mà phải biết tuỳ thuận, nhẫn nhục và vui lòng với nhau trong mọi việc làm, đừng làm theo ý mình mà hãy làm theo ý người, phải dùng ái ngữ mà đối xử nhau, lấy việc của người khác làm, xem như là việc của mình, không nên nản chí, lo buồn. Nhất là đừng trách cứ lẫn nhau, đổ thừa cho nhau. Có được như vậy mới làm nên việc lớn.

 Khi hiểu được như vậy các con không buồn phiền anh, chị, em nào cả mà chỉ còn biết thương yêu tha thứ mọi sự hiểu lầm lạc của nhau mà thôi, vì các con làm việc lợi ích cho mọi người, chứ không phải làm việc vì danh (đứng lớp dạy học), chứ không phải làm việc vì lợi (tiền bạc Phật tử cúng dàng lo cho đời sống tu sinh). Do tâm niệm chúng ta không phải vì danh, vì lợi thì có xá gì những lời nói sai, những điều trái ý. Chị em có thương nhau, có tha thứ mỗi lỗi lầm của nhau thì mới làm nên việc lớn, Nhất là các con những tu sinh trong tu viện hãy lấy những việc làm chung nhau biết xả tâm, biết nhẫn nhục, tùy thuận và vui vẻ với nhau thì việc lớn nào cũng làm được. Và ngay bây giờ các con hãy chuẩn bị cho mình trở thành một người gương hạnh đứng lớp dạy người khác đạo đức là phải đầy đủ thân giáo, thuyết giáo. Đó là trách nhiệm và bổn phận của các con để trả lời cho mọi người biết. chứ không phải phân bua hơn thiệt phải trái bằng miệng lưỡi thế gian như người đời, còn phàm phu tục tử.

1- Tuy con mới vào tu viện, nhưng con đã từng theo tu học với Thầy xả tâm nhiều năm tháng trước đây, Cho nên không cần phân bua cho họ biết, chỉ có hiện giờ các con phải cố gắng học tập rèn luyện qua sự hướng dẫn của Thầy, thì các con sẽ đứng lớp dạy tu tập đạo đức rất dễ dàng. Tại sao con có tên trong nhiều Ban, là vì có tên để dự vào các lớp huấn luyện để sau này làm việc dễ dàng. Càng có tên nhiều trong các Ban là phải giữ gìn đức hạnh trong sáng, khi người ta nói đến con như vậy thì phải cố gắng giữ gìn đức hạnh nhiều hơn để trả lời. Chính sự giữ gìn cố gắng đức hạnh nhiều hơn là con ly dục ly ác pháp. Ly dục ly ác pháp là con đã giải thoát

2- Đúng vậy người nào vào tu cũng đều có mang tịnh tài, nhưng không phải mọi người vào tu đều có tiền hết. Trong tu viện chúng ta không nhận học phí của ai hết, chỉ biết giúp mọi người tu hành mà thôi, ai có tâm cúng dàng giúp mình tu và người khác tu đó là một điều tốt, một tâm niệm tốt mà tu viện nhận.

Trước khi phát biểu một điều gì thì phải xem việc làm của người khác rồi mới nói thì nói ra chính chắn hơn. Về tiền bạc làm bằng mồ hôi nước mắt của phật tử, nên các con dè dặt, chừng nào có người phát tâm thì mới nhận, còn chưa phát tâm thì chớ nên kêu gọi xin thì cũng giống như Đại Thừa.

3- Đứng lớp dạy các con nên tập làm thinh, khi họ khen chê, các con không nên nói lại điều gì cả. Các lớp học mở cửa các con sẽ đứng lớp dạy cho thật tốt. Chừng đó là trả lời với những phật tử chê khen

4- Hãy báo cô Liễu Vân biết đừng nên trả lời một điều gì khi họ phát biểu chống trái nhau mà chỉ nói điều đó để hỏi lại Thầy. Hiện giờ chỉ có cố gắng đoàn kết với những người hiểu biết cảm thông nhau trong giai đoạn khó khăn, để chứng minh những việc làm của các con mà thôi. Đừng vì một việc nhỏ mọn mà bỏ việc lớn, đó là các con đã có trí đối phó trước những khó khăn.

Muốn thắng mọi khó khăn, gian nan, thử thách thì chỉ có lòng thương yêu và tha thứ thì mới vượt qua. Chúng ta đứng sừng sững giữa trời đất mênh mong mà không bị ngã gục là nhờ có lòng thương yêu. Hãy tập sống như ông Phú Lâu Na con ạ!.

Thăm và chúc các con vui mạnh nhớ xả tâm tốt.

Thân thương chào con