BỨC TÂM THƯ NGUYÊN TRÍ

(Ngày 18 - 2 – 2007)

Kính gởi: Nguyên Trí

Thầy ở đâu thì tâm đều được an ổn, cảm ơn con đã hỏi thăm Thầy

Khi xuống tóc rồi phải hiền lành như Phật, nói phải cẩn thận không nên nói ra thiếu suy tư, thiếu suy tư là thiếu lòng yêu thương mình, thương người. Chưa xuống tóc thì ít tội hơn còn xuống tóc rồi là tịnh nhân, thì phải sống như thế nào để ít tội lỗi con ạ!

Những điều trong bức thư trước con hỏi không có quan trọng, con cứ giữ như vậy mà tu tập bình thường.

Khi không được Thầy trả lời là con đã hiểu con tu tập không sai cứ tu tập như vậy, vả lại con đang theo học lớp đạo đức hiếu sinh, để thông suốt giới luật. Giữ gìn đúng hạnh người tu thì sau này mới có dịp Thầy về truyền giới cho các con, còn không học giới luật đức hạnh thì làm sao thọ giới được? Thọ giới không khó, nhưng sống đúng giới đừng vi phạm giới luật là một điều khó, khó vô cùng con ạ! Vì thế, ngay từ lúc này con hãy tập sống đúng giới luật đừng vi phạm. Sau khi thọ giới con sẽ không vi phạm và không vi phạm thì không tội lỗi.

Đề mục của hơi thở mà con thở chậm 13 hơi một phút là hơi thở dài, đề mục hai cũng là đề mục hơi thở ra vô dài.

Đối với con thì đề mục một và hai chỉ có một hơi thở dài mà thôi, chứ không có hơi thở bình thường và ngắn.

Vậy con nên dùng hơi thở dài tu tập dù con tu đề mục bốn hay năm, sáu, bảy, tám, chín, mười vv.. thì cứ giữ hơi thở dài đó mà tu, đừng nên tu hơi thở khác, chỉ khi nào bị rối loạn hơi thở thì con đừng tu tập hơi thở nữa.

Con có thông suốt định vô lậu chưa? Tri kiến của con còn rất hạn hẹp, tri kiến hạn hẹp không hiểu lấy gì mà xả tâm; đức hạnh không có, lấy gì mà giải thoát.

Nếu từ lâu các con đã ở trong thất giữ gìn giới luật nghiêm chỉnh thì các con đã tu chứng đạo từ lâu rồi, có đâu đến giờ này vẫn còn phạm giới, sức tĩnh giác chánh niệm từ lâu tu tập đến giờ này mà kết quả chưa đạt được tiêu chuẩn nhiếp tâm. Vì thế, hôn trầm thùy miên không nhiếp phục được. Hôn trầm thuỳ miên không nhiếp phục được thì mong gì có Chánh niệm xả tâm

Con có đọc “Chú bé người Ấn độ ngồi thiền 6 tháng không ăn uống chưa? Con muốn tu như chú bé đó phải không? Đến giờ này các con còn mê muội không thấy đâu là con đường Phật giáo và đâu là con đường của ngoại đạo.

Thời gian ngắn nhất 7 tháng để tu chứng đạo, mà con thấy có người nào giữ gìn giới độc cư được không? Có người nào tu chứng Tam Minh chưa? .

Giới luật đức hạnh chưa nghiêm chỉnh mà muốn làm chủ sanh tử luân hồi chấm dứt tái sanh thì điều đó là ở trong giấc mộng con ạ?

Bây giờ nhập thất tu tập để làm chủ sanh tử luân hồi, chứ trước kia con vào tu viện không nhập thất tu hành sao? Còn bây giờ mới vào nhập thất tu thật ư? Chắc lúc nào vào tu viện các con cũng nỗ lực tu hành để mong cầu sự giải thoát. Phải không các con?

Con hãy hỏi cô Nguyên Hạnh nếu cô tu có định thì cô phải có trí tuệ (định sinh tuệ), có trí tuệ thì đạo đức nhân quả cô phải thông suốt.

Nếu thông suốt đạo đức nhân quả, sao cô còn trở về gia đình làm gì, cô không li gia cắt ái để ra khỏi cuộc đời không bị buộc trói như xích sắt, còn hỏi về giới luật thì cô có thông suốt chưa? Như vậy cô chưa có trí tuệ giới luật nhân quả. Chỉ ở trong trạng thái tỉnh thức an trú, nếu cô không học giới luật đức hạnh thì cô tu tập một thời gian nữa sẽ rơi vào 16 loại tưởng ngũ ấm ma. Căn cứ vào giới luật thì biết người tu đúng tu sai, khi cô vừa ra thất để về quê là đã nói chuyện, đó là cô bị pháp tưởng, người tu hành có giới luật nghiêm chỉnh, sống im lặng như Thánh, không hề nói cho ai biết về sự tu hành của mình, dù họ có Tam Minh cũng không nói

Con đã xuống tóc mà không học giới luật đức hạnh thì chừng thọ giới con có xứng đáng thọ giới không ? Không học giới làm sao thọ giới được. Phải không con?

Một người tu sĩ thà chết chứ không phạm giới. Nếu muốn không phạm giới mà không học giới thì con biết gì về giới mà không vi phạm?

Vậy con nói giới thứ hai cho Thầy nghe về đức ly tham. Vậy giới ly tham của người tu sĩ là ly cái gì ?

Cạo tóc mà không học giới luật cho tinh nghiêm về đức hạnh thì xuất gia có lợi ích gì cho bản thân con, cho Phật giáo?

Hiện giờ vào thất tu tập thiền định cho mau để đối trị bệnh, để kịp làm chủ sự sống chết, điều này có chắc không?

Tu sĩ ở đây có ai chứng thiền định chưa? Hay đã chứng thiền tưởng.

Con có nghe Phật dạy: “GIỚI SINH ĐỊNH”, chứ bao giờ dạy: “ĐỊNH SINH GIỚI”.

Còn giới luật chưa nghiêm túc con nói ra tâm còn phân biệt so đo hơn thiệt. Thân con bệnh là do nhân quả không lành của con từ kiếp trước, bây giờ học nhân quả lành để chuyển nghiệp nhân quả ác cho thân con mạnh khỏe, con lại không học, lại xin vào thất tu tập để chuyển nhân quả bệnh tật, thân con sắp chết đến nơi rồi. Nhưng thiền định có chuyển được nhân quả không? Hay là chỉ đẩy lui trong cấp thời, để nhờ giới mà chuyển.

Vì thấy các con tu sai, dạy có sáu giới luật mà người nào cũng vi phạm. Cho nên đến giờ này chưa có ai chứng Tam Minh. Vậy mà các con còn muốn vào thất tu nữa sao?

Thầy đã biết căn cơ con người đời bây giờ, vật chất quá nhiều, lôi cuốn tâm dục rất mạnh nên tự giữ giới luật rất khó Vì thế Thầy mới soạn giáo án dạy các con đức hạnh. Nếu các con tu thiền định đã chứng thì Thầy soạn giáo án giới luật đức hạnh làm gì cho cực khổ?

Hơn 25 năm dạy người mong có người chứng quả A La Hán, để có đầy đủ Tam Minh nhưng đến giờ này chưa có ai cả? Giới luật đã vi phạm, dạy gì, nói gì các con cũng không nghe.

Trăm người về đây dạy ăn, ngũ, độc cư, nhẫn nhục, tuỳ thuận, bằng lòng, nhưng có ai làm được chưa? Chỉ có sáu giới như vậy mà người nào cũng phạm, nhất là giới độc cư. Con có thấy cô KT ..., cô H… cô Th..., cô L Ch..., thầy TM…, TS..., TNg... TTh..., TT... đều rơi vào tưởng định.

Tu thấy tâm mình an là cho mình nhập định sao ?

Muốn nhập định thì tâm phải giới luật nghiêm túc. Giới luật chưa nghiêm mà nhập định thì đó là tu tập tỉnh thức mà thôi .

Thầy cho con nhập thất 3 tháng cố gắng tu tập, nếu làm chủ được bệnh thì cũng tốt, nếu không làm chủ thì chừng đó váo lớp I học lại giới luật cũng không muộn đâu.

Ngày mùng 4 Tết khai mở lớp học, những người không xin vào thất tu thì cố gắng học đạo đức và sống để tâm được thanh thản, an lạc và hạnh phúc, nhất là sống biết thương người không làm khổ ai cả.

Riêng con được nghỉ học vào thất tu THỌ BÁT QUAN TRAI GIỚI có điều kiện gì tu tập sai thì hỏi Thầy sửa lại. Sau ba tháng tu tập không kết quả sẽ ra thất đi học lại giới luật đức hạnh.

Nếu muốn tu tập TỨ NIỆM XỨ thì cảm giác toàn thân phải để tâm tự nhiên cảm nhận, chứ không được lút lắt thân, không được tập trung tâm ức chế. Tu tập Tứ Niệm Xứ là cảm nhận toàn thân một cách tự nhiên. Chỉ khi nào tâm thanh tịnh bằng giới luật thì mới có sự cảm nhận tự nhiên, ngoài giới luật ra mà tu tập Tứ Niệm Xứ đều bị ức chế tâm, khi ức chế tâm thì rơi vào tưởng định.

Đi Thân Hành Niệm là đi theo lệnh truyền, chứ không phải cảm giác toàn thân. Cảm giác toàn thân là tu sai.

Tu Định Niệm Hơi Thở thì phải biết hơi thở mình thở dài ngắn rõ ràng. Khi tập hơi thở phải vận dụng, nếu hơi thở dài thì phải thở đều đều chậm dài, không được thở lúc dài lúc ngắn.

Bức thư thưa hỏi trước của con trình bày sự tu tập không có gì quan trọng nên Thầy không trả lời, Bức thư này vì con xuất gia mà không học giới thì sau này không được truyền giới nên nó quan trọng Thầy mới trả lời.

Cuối thư Thầy có lời thăm và chúc con mạnh tu tập xả tâm cho thật tốt.

Thầy của con