Kính gửi: Phước Tồn.
Trang nghiêm và im lặng không đồng nghĩa con đã hiểu sai rồi.
Một cuộc họp quốc tế có nhiều nước tham dự và mỗi lần có một một đại diện phát biểu xong đều có tiếng vỗ tay chào mừng và tán thán ý kiến, nhưng cuộc họp đâu mất trang nghiêm? Còn im lặng là không một tiếng động, dù tiếng động rất nhỏ, vì thế trang nghiêm và im lặng khác nhau.
Ở đây là lớp học đầu tiền về giới luật đức hạnh của Phật giáo nên cần khuyến khích cho tu sinh trả lời, khiến cho tu sinh dạn dĩ mạnh mẽ triển khai tri kiến hiểu biết đạo đức hiếu sinh của mình bằng cách phát biểu trước mọi người. Đó cũng là phương cách rèn luyện đạo đức can đảm trình bài ý nghĩa đạo đức của mình đã nhận được qua bài học không lạc chủ đề.
Người vỗ tay tán thán sự dũng cãm của người đứng lên trình bài sự hiểu biết về đức hiếu sinh trong bài học cụ thể rõ ràng không lạc chủ đề, để mọi người cùng tu, cùng học như mình. Sự vỗ tay tán thán khen tặng, khích lệ bạn mình cũng là đạo đức hiếu sinh thân hành.
Khoái lạc không đồng nghĩa với hạnh phúc, vì hiểu hạnh phúc đồng nghĩa với khoái lạc, nên hạnh phúc quá tầm thường. Người ở đời hiểu nghĩa này rất sai.
Ví dụ: Người ăn một cái bánh rất ngon, nhưng khi nuốt qua khỏi cổ thì cái ngon cũng không còn. Cái ngon khi ăn cái bánh là khoái lạc nơi miệng. Còn hạnh phúc là một sự sống đoàn kết thương yêu nhau không làm khổ nhau, không chửi mắng đánh nhau sống chia sẻ ngọt bùi với nhau, an ủi nhau những lời ái ngữ, khi vắng nhau thương nhớ. Đó là hạnh phúc.
Đức Phật không chấp nhận khoái lạc, mà chấp nhận ly dục ly ác pháp. Khi ly dục ly ác pháp cái gì ở trạng thái ly dục ly ác pháp còn lại là đức Phật chấp nhận.
Vinh quang không có nghĩa là thăng quan tiến chức mà có nghĩa là làm một cái gì thành công.
Ví dụ: Người học trò thi đậu là vinh quang
Thầy đã nhận thư của con đầy đủ, khi nào về tu viện Thầy sẽ lấy trao lại cho con máy thu, còn bây giờ cô Út không biết.
Chỗ ở của Thầy rất bình an. Chúc con tu học tốt
Thầy của con